LÃO GORIOT - Trang 186

trò rất thân mật với côTaillefer. Câu chuyện sôi nổi đến nỗi cả hai đều
không để ý thấy hai ngườikhách trọ khi họ đi qua phòng ăn.

- Có lẽ cô cậu ấy sẽ ăn tối với nhau thôi, cô Michonneau nóivới Poiret.

Họ quấn quýt với nhau từ 8 ngày nay rồi đấy.

- Ừ, gã trả lời. Bà ta cũng bị kết án.

- Ai kia?

- Bà Morin.

- Em đang nói với anh về cô Victorine, vậy mà anh lại trảlời là bà

Morin, cô Michonneau vừa nói vừa đi vào trong phòng Poiret, không đểý
đến lời gã nói: - bà đó là ai thế.

- Vậy thì cô Victorine đã mắc tội gì? Poiret hỏi.

- Cô ta mắc tội yêu cậu Eugène de Rastignac và cô ta mạnhbạo quá mà

không biết ở đâu thì nên bộc lộ như vậy. Cô bé mới thật ngốc ngếchlàm sao.

Suốt buổi sáng, Eugène thu mình trong nỗi thất vọng về bàNucingen.

Lương tâm luôn cắn rứt vì chàng đã bỏ mặc ông Vautrin, chẳng đếm xỉagì
đến tình cảm thân ái mà ông ta đã dành cho mình, thậm chí cả những biến
cốsẽ xảy ra với chàng sau này. Cần có một phép màu nhiệm để lôi chàng ra
khỏi vựcthẳm chàng đã đặt chân vào từ một giờ nay, từ khi nói với cô
Taillefer nhữnglời dịu dàng nhất. Victorine nghĩ rằng mình đang được nghe
lời nói của mộtthiên thần, thiên đường đang mở ra trước mắt cô, ngôi nhà
trọ của bà Vauquernhuốm đầy những sắc màu kỳ diệu như trong những bức
họa trên sân khấu vậy: côđang yêu và cô được yêu! Dù sao thì cô vẫn tin là
như vậy. Người đàn bà nào màlại không tin như vậy khi nhìn thấy
Rastignac, khi nghe chàng nói ở một chỗ kínđáo, tránh cái nhìn soi mói của
những người hay dòm ngó trong nhà trọ cơ chứ? Trongkhi đấu tranh tư
tưởng, chàng hiểu rằng chàng đang hành động không phải vàchàng cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.