LÃO GORIOT - Trang 185

- Tại sao em không quyết định đi nhỉ, vậy là có ba trăm quantiền công,

Poiret nói với cô Michonneau.

- Cái gì cơ? cô ta hỏi. Nhưng tôi cũng phải suy nghĩ đã. Nếuông Vautrin

có là kẻ đào tẩu đi nữa thì giải hoà với ông ta vẫn là cách tốtnhất. Tuy
nhiên, muốn xin tiền ông ta thì phải báo trước, và rồi ông ta cũng sẽchẳng
chịu bỏ ra một đồng nào đâu. Thật đúng là một lão già bần tiện.

- Khi ông ta được báo cho biết trước, Poiret nói, lẽ nào ôngta lại không

mắng vào mặt chúng ta rằng ông ta đã biết bị theo dõi hay sao? Cònem, em
sẽ mất tất cả đấy.

- Nhưng mà, cô Michonneau nghĩ bụng, mình chẳng thích ông taở điểm

nào cả, ông ta chỉ toàn nói với mình những điều làm mình khó chịu.

- Mà này, Poiret nói, rồi em sẽ còn làm tốt hơn nữa kia.Đúng như là ông

ta đã nói. Chính ông ta đã làm cho anh thêm vững vàng, ngoài raông ta còn
rất thâm thuý. Đó là một cách tuân thủ luật pháp trong cái xã hộiđầy rẫy tội
ác này, ông ta là một trong số vài người có đạo đức. Ngựa lại quenđường cũ
thôi. Nếu hắn lại có ý định sát hại hết thảy chúng ta thì sao? Mẹkiếp! chúng
ta sẽ là tòng phạm của những vụ giết người này cơ đấy, có mà là nạnnhân
trước tiên ấy chứ.

Cô Michonneau đang mải lo nghĩ nên không nghe rõ những lờilẽ vừa

tuôn từ miệng Poiret như kiểu nước rỉ ra từ vòi nước không thể vặn chặtlại.

Khi gã lại tiếp tục tuôn thêm một tràng nữa mà cô Michonneaucũng

chưa kịp ngăn gã lại thì gã lại nói luôn mồm theo cấp độ ngày càng
tăng.Sau khi lay chuyển được một người, gã lại lái theo những lý luận của
mình rồilại làm cho nó rối tung lên mà chẳng rút ra được kết luận gì cả. Khi
tới nhà bàVauquer, gã đã phải báo về vụ ông Ragoulleau và bà Morin, từ đó
gã đã cân nhắccó nên làm chứng để được miễn tội hay không. Khi vào nhà
cô bạn của gã khôngkhỏi xét nét khi thấy Eugène de Rastignac đang chuyện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.