LÃO GORIOT - Trang 214

- Đẹp khi treo lên, Poiret nói.

- Ông muốn nói về cái cổ của một phụ nữ xinh đẹp à? côMichonneau

vội vã kêu lên. Vậy ông hãy đi đi ông Poiret. Việc chăm sóc ngườibệnh là
của chúng tôi. Dù ông có ở đây thì cũng chẳng có việc gì, ông hãy
xuốngdưới nhà ấy. Cô gái già nói tiếp. Tôi và bà Vauquer là quá đủ để chăm
sóc ôngVautrin thân mến này.

Poiret lặng lẽ bỏ đi và không phàn nàn, như con chó bị ôngchủ của nó

cho một cú đá. Rastignac bỏ ra ngoài đi dạo để hít thở không khí,chàng cảm
thấy ngột ngạt. Tội ác này được ấn định vào một giờ nhất định, chàngđã
muốn ngăn cản nó cơ mà. Chuyện gì đã xảy ra vậy? Chàng phải làm gì?
Chàngdường như đã trở thành tòng phạm. Dòng máu lạnh của Vautrin vẫn
còn làm cho anhsợ hãi. Nếu giả sử lão Vautrin chết mà không nói ra,
Rastignac tự hỏi.

Chàng đã đi qua những con đường nhỏ của Luxembourg, như thểmình

đã bị săn lùng bởi bầy chó sàn, và dường như có tiếng sủa.

- Này - Bianchon kêu lên với chàng, anh đã đọc LePilote chưa? Le

Pilote là một tờ báo thuộc về mộtđảng cấp tiến do ông Tissot làm chủ bút và
đã cho phát hành ở thành phố, toànlà những tin tức được phát đi sau vài giờ
vào buổi sáng và đã được đăng tảitrước một ngày so với các tờ báo khác.
Trong tờ báo đó có một câu chuyện nổitiếng, chàng sinh viên khoa y nội trú
của bệnh viện Cochin nói. Cậu con traicủa Taillefer đã đánh nhau tay đôi
với bá tước Franchessini, một chiến binh ngựlâm hồi trước và người này đã
tặng một mũi gươm vào giữa trán cậu ta, có lẽphải sâu đến hai pouce
(khoảng 5cm). Thế là Victorine bé nhỏtrở thành một trong những người
giàu có nhất Paris. Sao! nếu chúng ta biết đượcđiều đó? Có trò chơi nào
đáng sợ hơn cái chết? Có đúng là Victorine đã nhìn anhvới con mắt đầy
thiện cảm chứ?

- Im đi Bianchon, tôi sẽ không bao giờ cưới cô ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.