LÃO GORIOT - Trang 280

Nàng nói.

- Nhưng thưa phu nhân, cha của phu nhân...

- Lại là cha tôi, nữ nam tước vừa kêu lên vừa hỏi. Xin anhđừng dạy cho

em cái bổn phận phải làm với bố mình. Em biết bố em từ lâu rồi.Không nói
nữa, Eugène... Em sẽ chỉ nghe anh khi anh đi ăn mặc đàng hoàng.Thésère
đã chuẩn bị tất cả ở nhà anh. Xe ngựa của em đã sẵn sàng, hãy lấy nó màđi
và sau đó quay trở lại đây. Chúng ta sẽ trò chuyện về cha của em trên
đườngđến buổi dạ hội. Cần phải đi sớm, nếu không chúng ta bị mắc kẹt vào
dòng xe vàcó lẽ phải mười một giờ mới tới nơi.

- Thưa phu nhân, cụ nhà...

- Anh hãy đi đi! Không nói nữa, nàng vừa nói vừa chạy vàophòng khách

để lấy một chiếc vòng.

- Hãy đi đi, ông Eugène, ông làm bà ấy tức giận đấy.

Thésère nói và đẩy chàng thanh niên đang hoảng sợ về cáikiểu giết cha

mẹ một cách lịch lãm này.

Chàng buồn bã đi về mặc quần áo và những suy nghĩ buồn chánnhất

đang xuất hiện trong đầu Chàng nhìn thế giới như một đại dương đầy
bùn,trong đại dương ấy một người đàn ông sẽ ngập sâu đến cổ, nếu nhúng
chân vào đó,ở đó toàn là những tội ác ti tiện - chàng tự nhủ. Chàng nhận
thấy ba biểu hiệnlớn của xã hội: sự phục tùng, sự vật lộn và sự nổi loạn, tức
là gia đình, xãhội thượng lưu và Vautrin. Chàng không dám đứng hẳn về
bên nào. Phục tùng thìchán ngắt, nổi loạn thì không thể, còn vật lộn thì bấp
bênh. Ý nghĩ này đã đưachàng trở lại với gia đình. Chàng nhớ những cảm
xúc trong sáng của cuộc sốngyên ả ấy. Chàng nhớ về những ngày đã qua
được sống giữa những người mà chàngyêu quý. Trong khi thuận theo những
quy luật tự nhiên trong gia đình. nhữngngười thân thuộc nhận thấy một
niềm hạnh phúc tràn đầy, liên tục, không có nỗilo âu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.