LÃO HÀ TIỆN - Trang 52

BÁC CẢ GIĂC: - Nhưng với người nào trước ạ?
ARPAGÔNG: - Với đầu bếp
BÁC CẢ GIĂC: - Vậy xin cụ hãy khoan cho một tí.
(Bác cởi áo của người đánh xe và hiện ra dưới y phục đầu bếp).
ARPAGÔNG: - Làm cái trò kiểu cách khỉ gì thế?
BÁC CẢ GIĂC: - Xin nghe cụ truyền lệnh.
ARPAGÔNG: - Bác cả Giắc ạ, tôi đã hẹn mời khách ăn bữa tối nay.
BÁC CẢ GIĂC: - Thật là đại phi thường!
ARPAGÔNG: - Bác hãy nói nghe thử, bác có cho ăn ngon được không?
BÁC CẢ GIĂC: - Được chứ ạ, nếu cụ chi cho tôi nhiều tiền.
ARPAGÔNG: - Trời đất thiên địa ơi! Lúc nào cũng tiền! Hình như họ
không biết nói gì khác nữa: tiền, tiền, tiền! Ôi chao! Họ chỉ có cái tiếng đó
trên mồm, tiền! Lúc nào cũng nói đến tiền! Đó là thanh gươm gối đầu
giường của họ (1) , tiền!
VALE: - Tôi chưa hề thấy câu trả lời nào trái tai bằng câu trả lời đó. Phải
mất nhiều tiền để được ăn ngon mới tài giỏi làm sao chứ! Thật là một việc
dễ dàng nhất đời, và chả có ai ngu đần đến nỗi không làm nổi cái trò đó;
nhưng muốn ra người giỏi giang, thì phải nói đến chuyện ít tiền mà ăn
ngon.
BÁC CẢ GIĂC: - Ít tiền ăn ngon?
VALE: - Đúng rồi.
BÁC CẢ GIĂC: - Nói thực tình, anh quản gia ơi, anh làm ơn cho chúng
tôi được xem cái bí quyết đó, và xin anh lĩnh lấy chức vụ đầu bếp hộ tôi:
anh cứ làm cái bộ con người đảm đang quán xuyến ở cái nhà này mãi.
ARPAGÔNG: - Thôi, im. Ta cần phải có những gì nào?
BÁC CẢ GIĂC: - Đây, anh có quản gia của cụ, anh ấy sẽ cho cụ ăn ngon
mà mất ít tiền.
ARPAGÔNG: - Ề! Tôi muốn bác trả lời tôi.
BÁC CẢ GIĂC: - Sẽ có bao nhiêu người ăn ạ?
ARPAGÔNG: - Tám hay mười gì đó; nhưng chỉ nên tính tám suất thôi.
Khi có đủ cho tám người ăn, thì cũng có thể đủ cho mười người.
VALE: - Cái đó dĩ nhiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.