LÃO HÀ TIỆN - Trang 53

BÁC CẢ GIĂC: - Vậy thì, cần phải có bốn món nấu đậu thang (1) và năm
món đầu tiệc (2) . Các món nấu này... Các món đầu tiệc này...
ARPAGÔNG: - Eo ôi! Như vậy là để khao cả một thành phố mất!
BÁC CẢ GIĂC: - Món quay này...
ARPAGÔNG: (Lấy tay bịt mồm bác ta lại) - Ốii chà! Đồ bất nhân, mày ăn
nhẵn cơ nghiệp của nhà tao à!
BÁC CẢ GIĂC: - Các món ăn đệm (2) này...
ARPAGÔNG: - Còn chưa thôi ư?
VALE: - Bác định làm người ta nứt ruột lòi gan tất cả hay sao? Cụ nhà
mời khách để nhồi chết hay sao? Bác hãy đi mà đọc thử các sách dạy vệ
sinh, và hỏi các thày thuốc xem có gì hại người hơn là ăn uống quá độ
không.
ARPAGÔNG: - Anh ấy nói phải lắm.
VALE: - Bác cả Giắc này, xin nói để bác với đồng loại của bác biết rằng
bữa ăn có nhiều thức ăn quá là tối nguy hiểm, muốn tỏ rõ là yêu khách, thì
cần phải thết những bữa ăn thanh đạm, và theo lời dạy của cổ nhân, thì phải
ăn để mà sống, chứ không phải sống để mà ăn (1)
ARPAGÔNG: - Chà! Câu nói hay quá! Lại gần đây, để ta hôn anh vì câu
đó. Thật là một câu cách ngôn hay nhất mà ta được nghe từ bé đến giờ.
Phải sống để mà ăn, chứ không phải ăn để mà sống... à quên, không phải
như thế. Anh nói thế nào nhỉ?
VALE: - Phải ăn để mà sống, chứ không phải sống để mà ăn.
ARPAGÔNG: - Đúng rồi. Bác nghe rõ chưa? Bậc vĩ nhân nào đã nói câu
ấy nhỉ?
VALE: - Lúc này cháu không nhớ tên ạ.
ARPAGÔNG: - Anh nhớ biết cái câu đó cho ta nhé. Ta sẽ cho khắc chữ
vàng trên lò sưởi buồng ăn của ta.
VALE: - Vâng, thế nào cháu cũng sẽ viết. Còn về bữa tiệc của cụ, xin cụ
cứ để mặc cháu. Cháu sẽ sắp đặt chu tất.
ARPAGÔNG: - Ừ, anh làm đi.
BÁC CẢ GIĂC: - Càng may, tôi đỡ nhọc xác.
ARPAGÔNG: - Phải có những thứ mà người ta không ăn mấy tí, nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.