LẨU CHÚ MÈO Ở NÔNG TRẠI - Trang 34

Lẩu chợt cảm thấy tim nó hẫng đi một nhịp. Trời ơi, chẳng lẽ chị

Nhím hay cho Lẩu ăn ngon cũng là để cho ngày hôm nay sao. Nó bất
giác thấy chóng mặt rồi loạng choạng suýt ngã.

Bên cạnh kho, bố Thợ Điện đã thôi sửa đồ và đang mài một con

dao sắc bén.

Hàng ngàn ý nghĩ xâm chiếm đầu Lẩu, nó thấy ghét chị Nhím

kinh khủng. Nó muốn bỏ đi. Nó không hiểu mình đã làm gì sai. Nó
chưa hề ăn vụng bao giờ. Hôm qua, mẹ May Vá vẫn còn xoa đầu
khen nó bắt chuột giỏi.

Đang miên man, Lẩu thấy một bàn tay nhấc bổng mình lên. Đó

là chị Nhím, Lẩu gồng người định bỏ chạy nhưng hai tay chị đã giữ
chặt lấy nó. Lẩu không biết phải làm thế nào, nó “meo” lên những
tiếng buồn bã rồi giận hờn. Không ai nói gì. Bố vẫn đang mài
dao, còn chị Cún thì đang tiến lại gần, nhưng chị không cười. Khi
chỉ còn cách Lẩu một đoạn ngắn, chị Cún vung tay lên, Lẩu nhắm
nghiền mắt. Một phút, hai phút rồi ba phút trôi qua, không thấy
gì, nó từ từ mở mắt thì thấy mình đang nằm gọn trên tay chị Cún,
chị nựng nựng nó vào lòng, giải thích: “Chị Nhím chỉ đùa thôi, món
lẩu là món ăn bằng cái nồi lẩu đỏ bố mang về hôm xưa ấy.”

Lẩu thở phào. Trước khi chạy đi, nó vẫn kịp thấy cái nháy mắt

đầy ẩn ý của chị Nhím.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.