LÂU ĐÀI - Trang 134

- Có thể, - ngài trẻ tuổi nói, - tôi không nghĩ điều đó.
Họ cười, cười to nhất là Pepi, người hầu như không hiểu đầu của

tai nheo gì hết.

- Nếu chúng ta đã có mặt vui vẻ như thế này - ngài trẻ tuổi nói, -

tôi muốn đề nghị ông đạc điền làm ơn bổ sung hồ sơ của tôi bằng
một vài tư liệu.

- Ở đây các người viết nhiều quá, - K. nhận xét và liếc nhìn

những tập hồ sơ từ xa.

- Vâng, một thói quen xấu, - ngài trẻ tuổi nói và lại cười, - nhưng

có lẽ ông chưa biết tôi là ai. Tôi là Momus, thư ký làng của Klamm.

Nghe những lời này mọi người trong phòng đột nhiên nghiêm

nét mặt, bà chủ quán và cô Pepi tất nhiên là đã biết ngài trẻ tuổi, thế
nhưng việc nhắc đến tên tuổi và chức vụ của ngài vẫn tác động sâu
sắc đến họ. Bản thân ngài trẻ tuổi cũng dường như đã nói nhiềuết,
và để thoát khỏi sự trang trọng sượng sùng ấy trong những lời nói,
ngài chăm chú nhìn tập hồ sơ và bắt đầu viết; trong phòng không
còn có thể nghe thấy gì khác hơn ngoài tiếng sột soạt của ngòi bút.

- Thư ký làng là gì vậy? - K. hỏi sau một lúc im lặng.
Momus sau khi tự giới thiệu, có vẻ không cho là thích hợp việc

mình tự giải thích những chuyện như thế, bà chủ quán đã trả lời
thay cho ngài:

- Ngài Momus là thư ký của ngài Klamm, như những người thư

ký khác của Klamm, nhưng trụ sở của ngài, và nếu tôi không nhầm
thì phạm vi hoạt động của ngài... - trong khi viết, Momus lắc đầu
mạnh nên bà chủ quán chữa lại, - nghĩa là chỉ trụ sở của ngài, chứ
không phải phạm vi hoạt động của ngài, hạn chế ở trong làng. Ngài
Momus chuyển giấy tờ của Klamm cho làng, và tất cả mọi giấy tờ từ
dưới làng báo lên cho Klamm, đều đến tay ngài trước tiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.