LÂU ĐÀI - Trang 135

Do vẫn chưa hiểu lắm những chuyện này, K. nhìn bà chủ quán

bằng đôi mắt trống rỗng làm cho bà ta phải nói thêm vẻ hơi lúng
túng:

- Trật tự ở đây là như thế, tất cả các ông chủ ở Lâu đài đều có thư

ký làng của mình.

Momus chú ý những lời bà chủ quán một cách chăm chú hơn cả

K., ngài nói thêm:

- Phần lớn thư ký làng chỉ làm việc cho một ngài ở Lâu đài,

nhưng tôi thì phục vụ hai người, Klamm và Vallabene.

- Vâng, - bà chủ quán nói, giờ thì bà cũng nhớ ra, bà quay về phía

K. - Ngài Momus làm việc cho hai người, Klamm và Vallabene, tức
là hai lần thư ký làng.

- Những hai lần! - K. nói và gật đầu về hướng Momus đang gần

như ưỡn người ra trướcìn lên chàng. Chàng gật đầu với ngài trẻ tuổi
như gật đầu với một đứa trẻ được người ta khen ngợi trước mặt
mình. Nếu trong cử chỉ đó có cái gì là khinh bỉ thì hoặc là họ không
nhận ra, hoặc là họ đang chấp nhận. Mặc dù K. không được Klamm
một lần liếc nhìn qua, trước mặt chàng, người ta tán dương một
người thân cận của Klamm với ý định rõ ràng là gợi lên một sự thừa
nhận và lời khen ngợi của chàng.

Và K. đã không tiếp nhận điều đó như đáng ra chàng phải tiếp

nhận; K. đang cố hết sức mình để được một cái liếc nhìn duy nhất
của Klamm nhưng chàng lại không trọng vọng gì nhiều cái công việc
của một kẻ như Momus, người được phép gần gũi Klamm. Và K.
không ngạc nhiên hay ghen tị, bởi vì cái mà chàng cố gắng đạt được
không chỉ là sự gần gũi của Klamm, mà là chính chàng, K., không
phải ai khác, phải gặp được Klamm với những công việc của riêng
chàng chứ không phải của ai khác, và không phải đến với Klamm để
rồi chàng nghỉ ngơi, mà là để chàng đi tiếp, qua ông ta đến với Lâu
đài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.