LÂU ĐÀI - Trang 137

cách khác với nói thẳng, nói thẳng mà tôi còn không muốn nữa là.
Trong trường hợp này tôi lưu ý ông rằng con đường duy nhất có thể
đưa ông đến với Klamm là đi qua các biên bản của ngài thư ký đây.
Tôi không muốn nói quá, có thể cả con đường này cũng không dẫn
đến Klamm, nó có thể dừng lại ở cách xa ông ấy, việc này tùy thuộc
vào ý định của ngài thư ký. Trong mọi trường hợp thì đây là con
đường duy nhất đối với ông dẫn về hướng Klamm. Chẳng nhẽ ông
muốn từ bỏ con đường duy nhất này không phải vì nguyên nhân
nào khác mà chỉ vì ngang bướng sao?

- Ồ, thưa bà chủ quán, - K. nói, - con đường này cũng không phải

là duy nhất và nó cũng không dẫn đến đâu cả, như mọi con đường
khác mà thôi. Còn ngài, thưa ngài thư ký, có thật ngài quyết định
điều tôi nói sẽ đến tai Klamm hay không

- Tất nhiên rồi, - Momus nói, đôi mắt tự hào liếc ngang, liếc ngửa

vào nơi không có gì để nhìn cả, - bằng không tôi làm thư ký để làm
gì?

- Bà thấy chứ, thưa bà chủ quán, - K. nói. - Hóa ra tôi không cần

tìm con đường dẫn đến Klamm, mà trước hết phải đến ngài thư ký.

- Tôi đã muốn mở con đường này cho ông, - bà chủ quán nói. -

Chẳng phải tôi đã đề nghị sáng nay là để tôi chuyển yêu cầu của ông
đến Klamm đó sao? Việc này chỉ có thể được thực hiện qua ngài thư
ký. Nhưng chính ông đã bác bỏ đề nghị của tôi, và bây giờ ông cũng
không còn con đường nào khác ngoài con đường này thôi. Tất nhiên
sau những trò của ông mưu toan bất ngờ gặp được Klamm hôm nay
thì ông càng ít có hy vọng thành công. Thế nhưng, niềm hy vọng
cuối cùng, mong manh, không đáng kể, thật ra không tồn tại này lại
là niềm hy vọng duy nhất của ông.

- Sao lại có chuyện này, thưa bà chủ quán? - K. nói. - Đầu tiên

bằng mọi cách, bà can ngăn tôi đừng đến gặp Klamm, còn bây giờ
thì lại coi trọng yêu cầu của tôi và thậm chí còn xem tôi gần như là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.