LÂU ĐÀI - Trang 156

xúm quanh lò sưởi. Bọn giúp việc nhận một chiếc chăn để chui vào,
đối với chúng một chiếc chăn là đủ lắm rồi, vì chúng thỏa thuận
rằng một trong hai đứa thường xuyên thức để trông lửa. Chẳng mấy
chốc xung quanh lò sưởi nóng đến nỗi không cần đến chăn nữa. Họ
tắt đèn, K. và Frida nằm xuống vẻ hạnh phúc trong ấm ắp và yên
tĩnh. Lúc nửa đêm, thức giấc vì tiếng động, bằng cử chỉ còn ngái ngủ
K. tìm Frida và chàng nhận ra một đứa giúp việc nằm cạnh mình
thay Frida. Có lẽ do bực mình vì phải thức giấc đột ngột, K. cảm
thấy một nỗi kinh hoàng lớn nhất mà chàng trải qua kể từ khi có mặt
trong làng. K. thét lên nhổm dậy và gần như mất trí, chàng tống một
quả đấm vào tên giúp việc mạnh đến nỗi kẻ bất hạnh òa khóc tại
chỗ. Nhưng mà ngay lập tức mọi việc đều đã rõ. Frida đã thức giấc
vì - ít ra thì cô cũng đã cảm thấy như vậy - có con vật to, có lẽ một
con mèo nhảy lên ngực cô, và liền đó nó đã chạy mất. Cô dậy thắp
nến và sục sạo khắp căn phòng tìm mèo. Một tên giúp việc đã lợi
dụng cơ hội đó để có thể tận hưởng đệm rơm một lát, và vì việc đó
mà giờ đây hắn bị trừng phạt một cách chua chát. Frida không tìm
thấy con vật nào cả, có lẽ tất cả chỉ là sự tưởng tượng mà thôi, cô trở
lại chỗ K.. Trên đường, dường như quên mất cuộc nói chuyện lúc tối
của họ, vẻ an ủi, cô đã vuốt ve tóc tên giúp việc đang ngồi bó gối
khóc mếu máo.

K. không nói gì cả, chàng chỉ ra lệnh cho bọn giúp việc thôi đừng

đốt lửa nữa, vì sau khi chúng đốt toàn bộ đống củi, căn phòng đã
quá nóng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.