LÂU ĐÀI - Trang 159

- Các người đã làm gì con mèo của tôi thế?
Một con mèo già to, béo, nằm thõng thượt trên chiếc bàn, cô giáo

đang xem xét chân trước của nó vì có một thương tích gì trên đó.
Vậy là Frida đã không nhầm, đúng là có con mèo nhưng nó không
nhảy lên người cô, - vì nó không còn mấy sức để nhảy nữa, - mà chỉ
lê lết khắp phòng và giật mình vấp phải người trong căn nhà trống
nó đã hốt hoảng trốn chạy, và trong sự vội vàng đối với nó là khác
thường này, con mèo đã bị thương nhẹ. K. thử bình tĩnh giải thích sự
việc cho cô giáo, nhưng cô giáo chỉ thấy kết cục của nó.

- Phải, phải rồi, các người đã làm nó bị thương, các người bắt đầu

bằng việc này, - cô giáo nói. - Ông nhìn xem!

Cô giáo gọi K. đến chỗ bục giảng, chỉ cho chàng chân trước của

con vật, và trước khi K. kịp tính toán, cô giáo đã cào khắp mu bàn
tay chàng bằng những chiếc móng của con mèo. Những chiếc móng
đã mòn, không sắc, nhưng lần này không thương tiếc cả con mèo
của mình, cô giáo ấn sâu những cái móng làm tứa máu ở tay chàng.

- Bây giờ thì ông hãy đi làm việc của mình. - Cô giáo nói vẻ sốt

ruột, và lại cúi xuống với con mèo.

Frida đang quan sát sau chiếc xà đôi cùng với bọn giúp việc đã

kêu lên khi nhìn thấy máu. K. chỉ cho bọn trẻ thấy tay mình và nói:

- Các cháu có thấy con mèo độc ác, nham hiểm đã làm gì chú

không?

Tất nhiên chàng nói không phải vì bọn trẻ, chúng vẫn gào thét và

cười ré lên không kìm được, đúng là không cần khuyến khích hay
tạo cơ hội để chúng làm ẩm ĩ lên, bởi vì không có lời nói nào có thể
tác động đến chúng. Nhưng vì cô giáo cũng chỉ đáp lại lời xúc phạm
bằng cái liắt thoáng qua, con mèo đã thu hút sự chú ý của cô giáo, có
vẻ như cô ta đã trút hết sự giận dữ đầu tiên bằng hình phạt đẫm
máu. K. gọi Frida và bọn giúp việc ra, chàng bắt tay vào công việc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.