LÂU ĐÀI - Trang 275

cũng xua tôi suốt cả buổi chiều đi đi lại lại trong tuyết đó sao, phải
mất cả tiếng mà tôi vẫn không lấy hơi lại nổi! Nghĩ cho cùng thì tôi
cũng không còn trẻ nữa!

- Jeremiás thân mến ạ, - K. nói, - trong tất cả những điều đó anh

đều đúng, anh cứ việc mà trình bày với Galater - Tôi không xin ông
ấy cử các anh đến với tôi, mà tự ý ông ấy cử các anh xuống. Và nếu
tôi đã không yêu cầu các anh thì tôi cũng có thể gửi trả lại các anh, lẽ
ra tôi sẵn sàng làm việc đó một cách êm thấm hơn là bằng vũ lực,
nhưng rõ ràng các anh không muốn như vậy. Tuy nhiên khi các anh
mới đến với tôi, tại sao anh đã không nói trắng ra như bây giờ.

- Bởi vì lúc đó tôi đang làm nhiệm vụ, - Jeremiás nói. - Điều đó tự

nó đã rõ.

- Thế bây giờ anh không làm nhiệm vụ à? – K. hỏi.
- Bây giờ thì không, - Jeremiás trả lời, - ở Lâu đài Artur đã xin

thôi việc, hoặc chí ít thì cũng đang tiến hành thủ tục giải phóng
chúng tôi khỏi công việc này.

- Thế mà anh tìm tôi như thể đang còn làm nhiệm vụ vậy. - K.

nói.

- Không, - Jerenias nói, - tôi tìm ông là để làm cho Frida yên tâm.

Khi ông bỏ chị ấy ở đó vì chị gái của Barnabás, chị ấy rất bất hạnh,
không hẳn vì sự mất mát, mà chủ yếu vì sự phản bội của ông. Tuy
nhiên, từ lâu chị ấy đã nhìn thấy trước sự việc, và đã chịu đựng
nhiều vì nó. Một lần tôi đến bên cửa sổ trường học để nhìn, có thể
cuối cùng ông đã tỉnh ra chăng? Lúc ấy ông không c đó, chỉ có Frida
ngồi trong phòng, trên một chiếc ghế và đang khóc. Thấy thế, tôi đi
đến với chị ấy, và chúng tôi đã thỏa thuận với nhau. Mọi việc đã
hoàn tất. Bây giờ tôi làm hầu phòng ở trong quán "Ông chủ", Frida
lại làm việc ở quầy uống. Như vậy tốt hơn cho Frida. Phải làm vợ
ông, đối với chị ấy việc đó chẳng có ý nghĩa gì cả. Vả lại ông cũng
không biết quý trọng sự hy sinh mà chị ấy muốn dành cho ông. Vậy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.