LÂU ĐÀI - Trang 8

thể muốn bỏ chạy. Anh ta sợ chàng hỏi về ngài bá tước chăng? Hay
là anh ta sợ K. là một "ông lớn" không đáng tin cậy? K. nghĩ tốt nhất
là nói tránh sang việc khác. Chàng nhìn đồng hồ rồi nói:

- Không lâu nữa những người phụ việc của tôi sẽ đến, anh có thể

sắp xếp nghỉ cho họ được không?

- Tất nhiên, thưa ông! - anh ta trả lời. - Thế họ không ở với ông

trong Lâu đài à?

Anh ta dễ dàng từ chối khách như thế đấy, nhất là với K., bằng

mọi giá anh ta muốn chuyển chàng vào Lâu đài hay sao?

- Điều đó còn chưa chắc chắn, - K. nói, - trước hết tôi cần phải

biết công việc ra sao. Nếu cần phải làm việc ở đây thì hợp lý nhất là
tôi sống ở dưới này. Tôi e rằng cuộc sống ở trên Lâu đài không thích
hợp với tôi. Tôi luôn muốn được tự do.

- Ông chưa biết Lâu đài rồi, - chủ quán nói nhỏ.
- Tất nhiên không nên nói mò, — K. nói. - Tôi chỉ biết ở Lâu đài

người ta hiểu cần phải chọn một nhà đạc điền như thế nào cho mình.
Nhưng chắc là họ còn có những ưu điểm khác nữa.

Chàng đứng dậy để giải thoát cho người chủ quán đang bặm

môi, bồn chồn lo lắng. Thật là không dễ gì làm cho con người này tin
được.

Một bức chân dung sẫm màu viền khung đen ở trên tường đập

vào mắt K. khi chàng bước ra cửa. Chàng đã thấy nó từ chỗ nằm
hôm qua, nhưng vì ở xa chàng không nhận ra bức ảnh, cứ tưởng
người ta đã lấy ảnh đi rồi, không có gì ở đó nữa mà chỉ nhìn thấy
mặt sau của bìa giấy còn lại. Bây giờ chàng mới rõ đó là bức ảnh
chụp nửa thân của một người đàn ông trạc độ năm mươi tuổi. Đầu
ông ta trễ cúi thấp xuống ngực như thể cái trán to, nặng và cái mũi
khoằm nhọn đã kéo đầu ông ta xuống. Do tư thế của cái đầu, bộ râu
quai nón trên cằm bị ấn dẹt vào, tòe ra mềm mại. Tay trái của ông ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.