LÂU ĐÀI - Trang 9

luồn sâu hết mức vào bộ tóc dày, nhưng không thể nào lôi cái đầu
lên cao hơn.

- Ai đây? - K. hỏi - Có phải bá tước không?
Chàng đứng trước bức ảnh, không quay về phía người chủ quán.
- Không phải, - người chủ quán trả lời, - đây là quan phòng

thành.

- Đúng là các ông có vị quan phòng thành đẹp mã ở Lâu đài, - K.

nói. - Tiếc là con trai ngài không được như thế.

Không phải đâu, - chủ quan nói rồi kéo K lại gần hơn thì thầm

vào tai chàng. - Schwarzer hôm qua nói quá lên đấy, bố anh ta chỉ là
người giúp việc quan phòng thành thôi, ông ta cũng chỉ là một một
người hạng bét trong số đó.

K. cảm thấy vào giây phút ấy, chủ quán hệt như một đứa trẻ vậy.
- Ồ, một kẻ láo lếu! - chàng cười, nói.
Nhưng chủ quán không cười theo chàng mà nói:
- Tuy vậy, bố anh ta cũng là người có quyền thế lắm.
- Thôi đi! - K nói. - Đối với anh tất cả mọi người đều có quyền

thế. Tôi cũng là người như thế chắc?

- Không, - chủ quán trả lời rụt rè nhưng nghiêm chỉnh. - Tôi

không xem ông là người có quyền thế.

- Tôi thấy anh có đôi mắt tinh tường đấy. - K. nói, - Nói để chúng

ta biết với nhau, quả thật tôi không phải là người có quyền thế, vì
thế tôi cũng nể sợ quyền lực, có điều tôi không thành thật như anh
và không phải lúc nào tôi cũng thừa nhận điều đó.

Nói rồi K. vỗ vỗ vào má người chủ quán một cách an ủi, để khơi

thêm trong anh ta một chút nhiệt tình với chàng. Thấy thế cũng mỉm
cười. Với khuôn mặt mềm mại, gần như không có râu, quả thật
trông anh ta như một cậu bé. Nhưng làm sao anh ta lại lấy phải một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.