LÂU ĐÀI BAY CỦA PHÁP SƯ HOWL - Trang 107

mảnh đất xa lạ này nơi gia đình anh ta dang sống.
Nhưng Howl không bỏ qua việc một mũi tên hạ được hai con chim.
- Cô Angorian – anh ta khẩn khoản nói và nhìn những đường nét của cô khi
cô với tay lấy quyển sách, - tối nay cô có thê ưu ái đi ăn với tôi được
không?
Cô Angorian quay lại với cuốn sách to trên tay, vẻ mặt nghiêm nghị hơn
bao giờ hết.
- Tôi sẽ không đi – cô nói. – Anh Jenkins, tôi không biết anh đã nghe được
những gì về tôi, nhưng hẳn anh đã nghe chuyện tôi vẫn còn tự coi rằng
mình đã đính hôn với Ben Sullivan.
- Chưa bao giờ nghe nói về người đó – Howl nói.
- Chồng chưa cưới của tôi – cô Angorian nói. – Mấy năm trước anh ấy biến
mất. Nào, anh có muốn tôi đọc bài thơ này cho anh nghe không?
- Đọc đi – Howl nói, hoàn toàn không chịu sửa đổi. – Cô có giọng nói rất dễ
thương.
- Vậy thì tôi sẽ bắt đầu từ đoạn hai – cô Angirain nói – vì anh đã có đoạn
một trong tay rồi.
Cô đọc rất hay, giọng cô không chỉ du dương mà còn khiến đoạn hai rất ăn
nhịp với đoạn một dù Sophie nghĩ chúng hoàn toàn chẳng ăn nhập gì với
nhau.
“Nếu ngươi được sinh ra dưới cái nhìn xa lạ,
Những thứ vô hình không nhìn thấy đươc,
Hãy đi mười ngàn ngày đêm
Cho đến khi tóc trắng bạc đầu.
Ngươi, khi nào trở lại, hãy nói cho ta hay
Mọi điều kỳ diệu lạ lùng đã xảy đến với ngươi,
Và hãy thề
Không ở đâu
Có người đàn bà thủy chung, và trong sạch.
Nếu ngươi ...”
Trông Howl trắng bệch đi một cách khủng khiếp. Sophie thấy mặt anh ta
toát đẫm mồ hôi.
- Cám ơn cô – anh ta nói. – Dừng ở đấy thôi.Tôi sẽ không phiền cô về đoạn
còn lại nữa. Trong đoạn cuối, ngay người đàn bà tốt cũng không đứng đắn,
đúng không? Bây giờ tôi nhớ ra rồi. Tôi thật ngớ ngẩn. John Donne, dĩ
nhiên là thế rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.