LÂU ĐÀI BAY CỦA PHÁP SƯ HOWL - Trang 135

Tôi sắp chết vì buồn chán đây, - Howl nói lâm ly. – Hoặc có thể là đang
chết cũng nên.
Anh ta nằm tựa trên đống gối màu ghi bẩn thỉu, trông rất khổ sở, với một
thứ có lẽ từng là tấm chăn chắp đắp lên người, ngoại trừ nó ra, tất cả chỉ
nhuốm một màu toàn bụi. Những con nhện anh ta từng có vẻ rất thích đang
rối rít chăng tơ trong cái màn trên đầu.
Sophie sờ trán anh ta:
Anh hơi bị sốt thật, - cô thừa nhận.
Tôi bị mê sảng, - Howl nói. – Những cái chấm cứ bò trước mắt tôi.
Đó là bọn nhện đấy, - Sophie nói – Tại sao anh không lấy bùa mà tự điều trị
cho mình?
Vì không có bùa nào chữa cảm lạnh cả, - Howl âu sầu nói. – Mọi thứ cứ
quay mòng mòng trong đầu tôi hoặc có lẽ đầu tôi quay tít trong mọi thứ
cũng nên. Tôi cứ nghĩ đến những điều kiện trong lời nguyền của mụ Phù
thủy. Tôi đã không biết mụ ta có thể bóc trần tôi như thế. Thật tệ hại khi bị
bóc trần, mặc dù cho đến nay những chuyện có thật đều do tôi tự làm ra.
Tôi vẫn chờ những chuyện còn lại sẽ xảy ra.
Sophie nghĩ đến đoạn sau của câu đố nọ.
Những chuyện gì? Hãy nói cho ta biết những năm quá khứ đâu rồi?
Ồ, tôi biết, - Howl nói. – Của tôi, hay của bất cứ ai khác. Tất cả vẫn còn đó,
đúng nơi chúng vẫn luôn ở đó. Nếu muốn, tôi có thể đến và chơi rất vui vẻ
trong lễ rửa tội của chính mình. Có thể tôi đã đến và đó là rắc rối của tôi.
Không, chỉ còn ba điều nữa tôi đang chờ đợi: các nàng tiên cá, rễ cây
mandrake và phương gió cho một trí tuệ chân thành. Và dù tóc có bạc đi
chăng nữa, tôi đoán vậy, tôi cũng sẽ không lấy lá bùa xuống để xem. Chỉ
còn khoảng ba tuần nữa là những thứ đó trở thành sự thực, và khi đó, mụ
Phù thủy sẽ bắt được tôi. Nhưng câu lạc bộ Rugby sẽ hộp vào Đêm Hạ chí,
vì thế ít ra tôi cũng sẽ đến được đó. Tất cả những thứ khác đã xảy ra lâu rồi.
Anh muốn nói đến ngôi sao băng và không bao giờ có thể tìm được một
người đàn bà chung thủy và đức hạnh phải không? – Sophie nói. – Ta
không hề ngạc nhiên đâu, cái con đường anh đang đi ấy. Bà Pentstemmon
nói với ta là anh đang hỏng dần. Bà ấy nói đúng, phải không?
Tôi phải đến dự đám tang của bà, dù có chết, - Howl buồn rầu nói.- Bà
Pentstemmon luôn nghĩ quá tốt về tôi, Tôi đã bịt mắt bà ấy bằng sự duyên
dáng của mình.
Mắt anh ta ngân ngấn nước. Sophie không thể biết anh ta khóc thật hay đó
chỉ là vì cảm lạnh. Nhưng cô nhận thấy anh ta lại đang lẩn tránh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.