LÂU ĐÀI SÓI - Trang 114

“Ôi, ta đã có nhiều rồi,” Walter nói. “Các cháu nội. Con bé là gì, một đứa

con gái Hà Lan à?”

Anh nói cho lão về Liz Wykys. Do đó mà thừa nhận rằng anh đã về Anh đủ

lâu để cưới vợ và có một đứa con. “Kiếm được cho mình một bà góa giàu,”
Walter nói, cười khẩy. “Ta cho là việc đó quan trọng hơn đến thăm ta. Hẳn là
vậy. Ta cho là anh nghĩ có lẽ ta đã chết. Luật sư, phải không? Anh vốn là đứa
nói luôn mồm. Một cái tát không chữa được cái miệng.”

“Nhưng Chúa biết là ông đã cố chữa cho tôi.”
“Ta cho là anh không chấp nhận làm việc trong xưởng rèn nữa. Hay là giúp

việc cho bác John của anh và ngủ giữa đống vỏ củ cải.”

“Chúa lòng lành, cha ạ,” anh nói, “ở Cung Lambeth người ta không ăn củ

cải. Hồng y Morton mà ăn củ cải! Ông nghĩ gì vậy?”

Khi anh còn là thằng bé con và ông bác John còn là đầu bếp cho một người

cao trọng, anh thường trốn nhà chạy qua tòa Lambeth, vì ở đó có nhiều cơ may
được cho ăn hơn. Anh thường lảng vảng trên lối vào cung ở gần sông nhất -
thời ấy Morton vẫn chưa xây cổng lớn - và quan sát người đi kẻ đến, hỏi xem
họ là ai và lần sau đó thì nhận ra họ qua màu sắc trang phục cùng những hình
vẽ con thú và đồ vật trên tấm khiên của họ. “Đừng có đứng lớ ngớ đó,” người
ta quát anh, “làm gì cho được việc đi.”

Những đứa trẻ khác tỏ ra được việc trong nhà bếp, chạy tới chạy lui mang

nọ vác kia, hay những ngón tay nhỏ của chúng được việc khi vặt lông chim và
moi lõi dâu tây. Mỗi bữa tối đến đội gia nhân làm thành một đám rước dài từ
trong bếp ra, mang lên những khăn trải bàn và muối mỏ. Bác John của anh là
người kiểm tra các ổ bánh và những ổ nào không đạt sẽ bị ném vào một cái giỏ
dành cho gia nhân lớp dưới. Cái nào được thì bác đếm khi mang lên phòng ăn;
đứng cạnh bác, tự xem như người giúp việc, anh học cách tính đếm. Đi vào
phòng ăn trên sảnh lớn là những món thịt và pho mát, hoa quả tẩm đường và
bánh quế, đưa tới bàn của tổng giám mục - khi đó ngài chưa là hồng y. Khi
những đĩa thừa đồ vụn trả về thì được phân chia ra. Gia nhân làm trong nhà
bếp được chọn trước. Rồi đến phần cho nhà tế bần và nhà thương, rồi cho
những người ăn xin ngoài cổng. Những thứ còn lại không để cho ai thì cho
đám trẻ con và lợn.

Có những thằng bé sớm tối kiếm ăn bằng cách chạy lên lối cầu thang sau

mang bánh mì và bia chất vào chạn của các quý ông trẻ là tiểu đồng của hồng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.