LÂU ĐÀI SÓI - Trang 139

“Họ sẽ giết bà mất,” anh nói.
Anh nghĩ mình không nên nói thêm: hãy cứ để biết thế.
Cô ta cười, cắn môi. “Dĩ nhiên. Dĩ nhiên họ sẽ. Tôi đang nghĩ gì vậy? Dù

thế nào, tôi cũng biết ơn và hài lòng với những gì anh đã làm. Vì một quãng
bình yên ngắn ngủi sáng nay - bởi khi họ gào lên về anh thì họ không la hét về
tôi. Có ngày,” cô ta nói, “Anne sẽ muốn nói chuyện với anh. Cô ta sẽ cho gọi
anh đến và anh sẽ được phỉnh phờ khen nịnh đấy. Cô ta sẽ có chút việc gì cho
anh làm, hoặc sẽ muốn đôi lời khuyên. Vậy trước khi chuyện đó xảy ra, anh có
lời khuyên của tôi đây. Hãy quay lưng và bỏ đi.”

Cô ta hôn lên đầu ngón trỏ rồi đặt lên môi anh.
Tối nay đức hồng y không cần anh, nên anh về nhà trong Tu viện Austin

Friars. Linh cảm bảo anh giữ khoảng cách với bất cứ ai trong nhà Boleyn. Có
lẽ sẽ có những người đàn ông bị hấp dẫn bởi một người đàn bà từng là tình
nhân của hai ông vua, nhưng anh thì không. Anh nghĩ về cô em Anne, vì sao
cô ta lại để ý đến anh; có thể cô ta có thông tin qua cái mà Thomas More gọi là
“hội huynh đệ Tin Lành”, vậy nhưng đây vẫn là điều khó hiểu: nhà Boleyn
không có vẻ là một gia đình nghĩ nhiều đến phần hồn của họ. Ông cậu Norfolk
đã có các giáo sĩ lo phần hồn cho ông ta. Ông ta ghét các tư tưởng và không
bao giờ đọc lấy một cuốn sách. Người em George thì thích đàn bà, săn bắn,
quần áo, đá quý và quần vợt. Ngài Thomas Boleyn, nhà ngoại giao duyên
dáng, thì chỉ quan tâm đến bản thân.

Anh muốn kể với ai đó về chuyện vừa xảy ra. Không có ai để nói, nên anh

nói với Rafe. “Con nghĩ thầy tưởng tượng ra chuyện đó,” Rafe nói một cách
nghiêm cẩn. Đôi mắt màu nhạt của Rafe mở to khi nghe anh kể đến hai chữ cái
đầu tiên trong hình trái tim, nhưng thậm chí cậu còn không cười. Cậu chỉ ngờ
vực lời cầu hôn. “Bà ấy phải có ý gì khác nữa trong đó.”

Anh nhún vai; thật khó mà thấy được ý đó là gì. “Công tước Norfolk chắc sẽ

chồm vào ta như một lũ sói,” Rafe nói. “Ông ta sẽ đến rồi châm lửa đốt trụi
nhà ta mất.” Cậu lắc đầu.

“Nhưng còn chuyện cấu véo. Giải quyết bằng cách nào?”
“Áo giáp. Rõ quá,” Rafe nói.
“Chuyện đó có thể sẽ khiến người ta thắc mắc.”
“Lúc này không ai để ý đến Mary.” Cậu bé nói thêm, vẻ trách cứ, “trừ thầy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.