LÂU ĐÀI SÓI - Trang 142

Khi tin Clement bình phục bay về, đức hồng y không nói gì, một cơ may

vinh quang vuột mất. Ngài bảo, “Thomas, chúng ta sẽ làm gì đây? Chúng ta sẽ
phải mở phiên tòa khâm sứ, việc không thể trì hoãn hơn nữa.” Ngài bảo, “Đi
tìm cho ta một người tên là Anthony Poynes.”

Anh vẫn đứng đó, khoanh tay, chờ đợi sự chỉ dẫn cụ thể rõ ràng hơn.
“Thử tới đảo Wight xem. Và tìm cho ta ngài William Thomas, ta tin rằng

người này đang ở Carmarthen - ông ấy lớn tuổi rồi, nên hãy bảo người của anh
đi chậm thôi.”

“Con không dùng ai chậm chạp cả.” Anh gật. “Dẫu vậy, con hiểu ý. Đừng

giết nhân chứng.”

Phiên tòa xem xét vấn đề lớn của nhà vua đang tới gần. Nhà vua tính nêu lên

rằng hoàng hậu Katherine đến với mình không còn trong trắng, đã trải qua hôn
nhân với Arthur anh ngài. Để làm việc đó, nhà vua sẽ triệu đến những người đã
theo hầu cặp vợ chồng hoàng gia đó sau lễ cưới tại lâu đài Baynard, rồi sau đó
là tại Windsor mà triều đình chuyển tới vào tháng Mười một năm đó, rồi ở
Ludlow nơi họ được cử đến để vờ làm thân vương và vương phi xứ Wales.
“Arthur,” Wolsey nói, “sẽ trạc tuổi anh bây giờ, Thomas ạ, nếu ngài ấy còn
sống.” Những người tháp tùng, những người chứng kiến, ít nhất cũng già hơn
một thế hệ. Và đã bao nhiêu năm qua rồi - chính xác là hai mươi tám. Liệu họ
còn nhớ được ra hồn không?”

Sự việc lẽ ra không phải tới mức này - tới mức phơi bày ra trước bàn dân

thiên hạ thật không tưởng tượng nổi. Hồng y Campeggio đã khẩn nài
Katherine cúi đầu vâng mệnh đức vua, chấp nhận rằng cuộc hôn nhân của hai
người là không tồn tại và chịu lui về sống trong tu viện. Hiển nhiên, bà trả lời
nhẹ nhàng, rằng bà sẽ làm một nữ tu: nếu nhà vua cũng sẽ làm một thầy tu.

Trong khi đó thì bà đưa ra những lý do vì sao phiên tòa khâm sứ không nên

xét xử vấn đề này. Đầu tiên là vấn đề này còn snb judice

*

ở Rome. Thêm nữa,

bà nói bà là người lạ trên một xứ sở lạ; bà không cần biết hàng thập niên đã
gắn bó mật thiết với mọi bước ngoặt trong chính sách của Anh. Bà kêu rằng
các phán quan bất công với bà; hiển nhiên là bà có những lý do để tin như vậy.
Campeggio đặt tay lên ngực cam đoan với bà rằng ông ta sẽ đưa ra một phán
quyết trung thực ngay dù ông ta lo sợ cho tính mạng mình. Katherine thấy ra
rằng ông ta quá gần gũi với các vị khâm sứ đồng nghiệp; bà nghĩ rằng bất cứ ai
đã lâu năm quen biết Wolsey thì sẽ không còn biết thật thà là gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.