LÂU ĐÀI SÓI - Trang 144

tội để công khai lời khẳng định của bà. Bà đã nói trước tòa án cao nhất có
được, tòa án của Chúa; chẳng lẽ bà nói dối, để chuốc lấy sự đày đọa phần hồn?

Bên cạnh đó, có một sự kiện khác, mà mọi người đều lưu ý. Sau khi Arthur

chết, bà trở thành đóa hoa mơn mởn đối với hai chàng rể - với vua cha, có thể,
hoặc vị hoàng tử trẻ Henry. Họ đã có thể đưa đến một thầy thuốc để xem tình
trạng của bà. Bà sẽ sợ hãi, có lẽ sẽ kêu khóc; nhưng sẽ tuân theo. Có thể giờ
đây bà ước gì đã có việc đó; ước rằng người ta đã đưa tới một người đàn ông
xa lạ với bàn tay vô cảm. Nhưng người ta đã không hề đòi bà chứng minh
những điều bà khẳng định; có lẽ thời đó người ta không vô sỉ như bây giờ. Đặc
ân tòa thánh cho phép cuộc hôn nhân của bà với Henry bao hàm ý nghĩa công
nhận cả hai trường hợp: bà còn hoặc không còn trinh trắng. Các văn kiện bằng
tiếng Tây Ban Nha khác với các văn kiện bằng tiếng Anh, và đó là chỗ ta phải
tranh luận lúc này, quanh các điều khoản nhỏ, nghiên cứu giấy và mực, không
tranh cãi tại tòa về một mảnh da hay vệt máu trên một tấm vải trải giường.

Nếu là cố vấn của hoàng hậu, anh sẽ giữ bà lại phiên tòa, dù bà có kêu ca thế

nào đi nữa. Bởi, liệu các nhân chứng, khi vắng mặt bà, có nói giống như khi bà
có mặt ở đó hay không? Bà có thể ngượng ngùng khi đối diện các nhân chứng,
với vẻ nhăn nheo và tóc sương da mồi và họ nhớ lại hết; nhưng anh sẽ dặn bà
chào hỏi họ tử tế và tuyên bố bà không hề nhận ra được họ, sau ngần ấy năm
tháng; rồi hỏi thăm họ có cháu nội chưa, mùa hè nóng ấm có giúp họ bớt đau
nhức bệnh già không? Người ngượng ngùng hơn sẽ là họ: họ sẽ không ngập
ngừng do dự, không ấp úng dưới cái nhìn kiên định từ đôi mắt trung thực của
hoàng hậu ư?

Katherine không có mặt, phiên tòa biến thành một cuộc giải trí tục tĩu. Bá

tước vùng Shrewsbury ra trước tòa, ông ta là người đã chiến đấu bên tiên
vương ở Bosworth. Ông ta dông dài kể lại đêm tân hôn đã xa lắc của mình, khi
mà, giống như thái tử Arthur, ông ta còn là một thằng bé mười lăm tuổi; ông ta
nói trước buổi đó ông ta chưa gần đàn bà bao giờ, tuy nhiên ông ta vẫn làm
trọn bổn phận với cô dâu. Vào buổi tối sau lễ cưới của Arthur, ông ta và bá
tước Oxford cùng tháp tùng thái tử đến cung của Katherine. “Đúng thế,” hầu
tước xứ Dorset nói, “tôi cũng có mặt ở đó; Katherine nằm dưới chăn, thái tử
vào nằm bên cô ấy.”

“Không ai sẵn lòng thề rằng đã chui vào nằm cùng họ,” Rafe nói khẽ.

“Nhưng con lấy làm lạ là họ không tìm ra ai đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.