LÂU ĐÀI SÓI - Trang 152

III

ĐƯỢC ĂN CẢ NGÃ VỀ KHÔNG

Lễ Các thánh, 1529

Chiều Halloween: chốn dương gian nứt ra ở nơi tiếp giáp với thế giới bên kia.
Đó là lúc các quan coi giữ luyện ngục, bọn thư lại và quản ngục ở đấy, nghe
lỏm phía dương gian, lắng nghe những người sống cầu nguyện cho những
người chết.

Thời gian này trong năm, cùng với giáo khu nơi mình ở, anh và Liz tham gia

những lễ cầu nguyện đêm khuya. Hai người sẽ cầu nguyện cho Henry Wykys,
cha của cô; cho người chồng quá cố của Liz, Thomas Williams; cho Walter
Cromwell, và cho những anh chị em họ xa; cho những cái tên hầu như đã bị
quên lãng, những người chị em đã khuất từ lâu, những đứa con riêng đã mất.

Đêm Halloween này, anh thức cầu nguyện một mình. Anh không ngủ, cầu

mong Liz trở về; chờ cô đến và nằm xuống bên anh. Mà thật ra anh đang ở
Esher với đức hồng y, đâu phải trong căn nhà ở Tu viện Austin Friars. Nhưng,
anh nghĩ, cô ấy sẽ biết làm thế nào để tìm được mình. Cô sẽ tìm đức hồng y,
lần qua không gian theo hương trầm và ánh nến. Nơi nào có đức hồng y thì anh
ở đó.

Hẳn anh đã ngủ thiếp đi lúc nào không hay. Khi ánh ngày lại, căn phòng

trống rỗng đến mức như không có cả anh.

Ngày Lễ Các thánh: nỗi buồn thương ập đến như từng lớp sóng. Giờ thì nó như
muốn lật úp anh. Anh không tin vào chuyện người chết trở về; nhưng không vì
thế mà anh không cảm thấy như những đầu ngón tay, đầu cánh của họ chạm
phớt qua vai anh. Bởi từ đêm trước họ đã không còn là những dáng dấp và
gương mặt riêng rẽ mà đã thành một đám đông kết lại kìn kịt, thịt da họ chen
chúc tan lẫn vào nhau, áo quần họ ken thành mảng dày như những đám phù
sinh dưới biển, gương mặt bọn họ xanh xao thứ ánh sáng từ đáy sâu.

Giờ đây anh đứng bên khung cửa sổ, tay cầm cuốn kinh nguyện của Liz.

Grace con gái anh thích xem cuốn kinh này, và hôm nay anh còn cảm thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.