LÂU ĐÀI SÓI - Trang 153

những ngón tay bé bỏng của con bé in dấu dưới ngón tay anh. Đó là mấy bài
kinh lạy Đức Bà dành cho những giờ kinh nhật tụng, các trang có vẽ hình minh
họa một con bồ câu, một bình hoa huệ. Giờ kinh Thần vụ, và Mary quỳ trên
một nền gạch kẻ ô vuông. Thiên thần chúc tụng bà, những lời chúc tụng viết
trên một dải băng uốn lượn mở ra dưới hai bàn tay thiên thần vỗ, như thể chính
hai bàn tay đang nói. Đôi cánh có tô màu: xanh da trời.

Anh giở sang trang. Kinh sáng. Đây có một bức vẽ hình chuyến Thăm

viếng. Mary bụng thon gọn được thánh nữ Elizabeth, người em họ đang mang
thai, đón mừng. Hai vầng trán cao, lông mày nhướng lên, họ trông vẻ ngạc
nhiên, mà quả thật họ phải thế; một người là trinh nữ, người kia đã lớn tuổi.
Hoa xuân mọc dưới chân, và mỗi người mang trên đầu một vương miện tươi
tắn kết bằng những sợi mạ vàng óng đẹp như mái tóc vàng.

Anh lật trang. Grace, thầm lặng và nhỏ bé, cùng giở với anh. Kinh giờ Nhất.

Tranh minh họa về chuyện giáng sinh: Jesus bé bỏng trắng ngần nằm trên
những nếp áo choàng của mẹ. Kinh giờ Sáu: các tu sĩ dâng chén ngọc; hậu
cảnh là một thành phố trên ngọn đồi, một thành phố Ý, với tháp chuông, quang
cảnh địa hình cao dần và rặng cây xa mờ. Kinh giờ Chín: Joseph mang một giỏ
bồ câu vào đền thờ. Kinh giờ Chiều: một lưỡi dao găm bởi tay Herod khoét
một lỗ hẹp trên người một đứa bé bàng hoàng. Một người đàn bà giơ hai bàn
tay lên để phản đối, hay cầu nguyện: hai bàn tay bất lực, đầy biểu cảm. Xác
đứa bé rơi ra ba giọt máu, có hình như giọt nước mắt. Mỗi giọt lệ máu có màu
đỏ tươi.

Anh ngẩng lên. Như một dư ảnh, hình ảnh những giọt nước mắt ấy trôi trong

mắt anh; bức vẽ nhòe đi. Anh chớp mắt. Ai đó đang đi về phía anh. Đó là
George Cavendish. Hai bàn tay anh ta xoa xoa vào nhau, mặt lộ vẻ lo âu chăm
chú.

Cầu cho anh ta không nói gì với mình. Cầu cho anh ta đi qua đi.
“Thầy Cromwell,” anh ta cất lời, “tôi thấy là anh khóc. Chuyện gì thế? Có

tin xấu về chủ nhân chúng ta hay sao?”

Anh toan gấp cuốn sách kinh của Liz lại, nhưng Cavendish đã đưa tay cầm

lấy. “À, anh đang cầu nguyện.” Trông anh ta rất ngạc nhiên.

Cavendish không thể thấy những ngón tay con gái anh lật trang, hay thấy

được tay vợ anh đang giữ cuốn sách này. Cavendish chỉ nhìn những bức minh
họa, lộn ngược. Anh ta hít một hơi sâu rồi nói, “Thomas...?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.