LÂU ĐÀI SÓI - Trang 18

“Ông ta làm thế à?”
“Cả giáo khu này biết! Người ta xếp hàng trên bến phà để kể với tôi, người

ta gào lên với tôi khi phà còn chưa vào tôi bờ. ‘Morgan Williams, nghe này,
cha vợ anh đánh Thomas và nó ngắc ngoải bò tới nhà vợ anh, vợ anh cho
người đi gọi linh mục rồi...’ Em đã gọi linh mục rồi à?”

“Ôi, nhà Williams các anh!” Kat nói. “Các anh nghĩ mình là ông lớn trong

vùng đấy hả. Dân tình xếp hàng để kể lể với anh. Nhưng vì sao thế? Bởi vì nói
gì mà anh chẳng tin.”

“Nhưng sự việc đúng là thế còn gì!” Morgan kêu lên. “Hầu như đúng là thế!

Chẳng phải thế à? Trừ chuyện gọi linh mục. Và thằng bé thì chưa chết.”

“Anh chắc chắn sẽ được lên ngồi ghế quan tòa đấy,” Kat nói, “nếu anh chịu

xem xét kỹ sự khác nhau giữa một cái xác với cậu em của em.”

“Tôi mà lên ghế quan tòa thì cha cô sẽ vào cùm. Phạt lão ấy ư? Phạt thế nào

cho vừa được. Ích gì trừng phạt một kẻ chỉ ra đường để đi cướp hay moi tiền
của một người vô tội tình cờ gặp hắn?”

Cậu bé rên rỉ: cố rên mà không xen vào câu chuyện.
“Nào, nào, nào,” Kat thì thầm.
“Tôi dám nói các quan tòa đã chán ngấy rồi,” Morgan bảo. “Lão không pha

nước vào rượu thì cũng thả rông thú vật trên đất công, nếu lão không chiếm đất
công thì cũng hành hung viên chức giữ trật tự, nếu lão không say thì cũng say
mèm, và nếu lão không chết sớm thì không còn gì là công lý trên đời nữa.”

“Đã xong chưa?” Kat nói. Chị quay lại thằng bé. “Tom, tốt hơn cậu nên ở

đây với anh chị. Morgan Williams, anh thấy sao? Cậu ấy sẽ làm được các việc
nặng nhọc, khi cậu ấy khỏe lại. Cậu ấy có thể làm tính giúp anh, cậu ấy biết
làm tính cộng và... còn gì nữa nhỉ? Được rồi, đừng cười em, anh nghĩ xem em
có bao nhiêu thời gian để học làm tính, khi có một người cha như thế? Em mà
viết được tên em thì cũng là nhờ cậu Tom dạy cho.”

“Ông ta sẽ không,” cậu bé nói. “Thích chuyện đó đâu.” Cậu chỉ thốt được

như vậy: những câu tuyên bố, cụt lủn, đơn giản.

“Thích à? Lão ấy nên thấy hổ thẹn,” Morgan nói.
Kat đáp, “Chúa đã bỏ sót nỗi hổ thẹn khi tạo ra cha em.”
Cậu bé bảo, “Bởi vì. Chỉ cách có một dặm. Ông ta dễ dàng.”
“Đuổi theo cậu hả? Lão thử xem.” Morgan lại giơ nắm đấm: quả đấm xứ

Wales nóng nảy của anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.