LÂU ĐÀI SÓI - Trang 195

Chúa Chịu Nạn. Cha cô ta đang ở nước ngoài, với công việc ngoại giao; em
trai của cô ta là George, nay mang tước hầu Rochford, cũng vậy; cũng đang ở
nước ngoài là Thomas Wyatt, tay nhà thơ mà cô ta dằn vặt. Anne một mình
buồn bã ở Cung York; và cô ta đành cho mời Thomas Cromwell, để xem liệu
anh có mang lại chút khuây khỏa nào.

Một đám chó con bù xù - ba con - chạy tung ra từ váy Anne, ăng ẳng sủa và

phóng về phía anh. “Đừng để chúng nó chạy ra ngoài,” Anne nói, vậy là anh
khéo léo thành thạo vốc mấy con chó lên - chúng là giống chó như con Bella
xưa kia của anh, với những đôi tai rũ và những cái đuôi nhỏ ngoe nguẩy, loại
chó mà vợ các thương nhân thường ưa, ở bên kia Biển Hẹp. Khi anh thả bọn
chó về phía cô ta, chúng đã kịp gặm ngón tay và áo khoác của anh, liếm láp
mặt anh và ngỏng cổ nhìn với những cặp mắt tròn lóng lánh: cứ như anh là ai
đó mà chúng thương nhớ lắm.

Anh nhẹ nhàng đặt hai con xuống sàn nhà; con nhỏ nhất anh trao lại tận tay

Anne. “Vous êtes gentil,

*

cô ta nói, “mấy đứa nhỏ của ta thích ông chưa kìa!

Ông biết không, ta không làm sao yêu được mấy con vượn mà Katherine nuôi.
Les singes enchaînés

*

. Những bàn tay bé xíu, những cái cổ nhỏ bị tròng xích.

Mấy đứa nhỏ của ta yêu quý ta chỉ vì con người ta.”

Cô ta thật nhỏ nhắn. Xương mảnh, eo nhỏ xíu, nếu hai sinh viên luật gộp lại

bằng một hồng y thì hai Anne mới bằng một Katherine. Khá nhiều phụ nữ ngồi
la liệt trên các ghế thấp, đang thêu thùa hay đúng hơn làm ra vẻ thêu thùa. Một
trong số đó là Mary Boleyn. Mary cố cúi đầu thật thấp. Trong đám có Mary
Shelton, một người chị em con cô con cậu trắng hồng dạn dĩ của nhà Boleyn,
ngẩng nhìn anh và - rất nghiễm nhiên - nói một mình, “lạy Đức Bà, kia là cái
món hay nhất mà phu nhân Carey nghĩ mình có thể kiếm được ư?” Khuất bóng
phía sau là một đứa con gái nữa đang cố quay đầu giấu mặt đi. Anh không biết
con bé đó, nhưng anh hiểu vì sao nó cứ nhất quyết cúi gằm xuống sàn nhà. Có
vẻ Anne khuyến khích thái độ ấy; lúc này khi đã thả bọn chó con xuống, anh
cũng làm đúng như vậy.

Alors,

*

” Anne nhẹ nhàng nói, “bỗng nhiên chuyện gì cũng nói về ông. Nhà

vua luôn miệng thầy Cromwell nói thế này thế nọ.” Cô ta phát âm như thể cô
ta không nói sõi tiếng Anh: Cremuel. “Thầy ấy rất đúng, chính xác trong tất cả
các vấn đề... Còn nữa, xin đừng quên, thầy Cremuel làm chúng ta cười.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.