LÂU ĐÀI SÓI - Trang 211

Wolsey khi không có anh ở đó để đập lại; và sợ bất đồ nhà vua hoặc tiểu thư
Anne có thể cho gọi anh. “Và cho dù thân con không ở cùng ngài,” anh viết,
“nhưng xin hãy tin chắc rằng con, chừng nào còn sống, luôn mang ân huệ ngài
trong trái tim, trong linh hồn, trong lời cầu nguyện và việc phụng sự...”

Đức hồng y phúc đáp: anh là “nơi ẩn lánh tử tế, đáng tin cậy và chắc chắn

nhất của riêng ta trong tai họa này”. Anh là “Cromwell vô vàn yêu quý của ta”.

Thư ngài viết yêu cầu đem cho ngài chim cút. Đem cho ngài hạt giống. “Hạt

giống ư?” Johane nói. “Ngài tính chuyện lâu dài ư?”

Trong ánh chiều tàn nhà vua sầu muộn. Thêm một ngày thoái bộ, trong cuộc
vận động để ngài lại là một người có vợ; nhà vua chối bỏ, dĩ nhiên, việc ngài
đã cưới hoàng hậu. “Cromwell,” nhà vua nói, “ta cần tìm ra cách để sở hữu
những...” Ngài nhìn tránh đi xa xôi, không muốn nói rõ ý. “Ta hiểu có nhiều
khó khăn về pháp lý. Ta không giả vờ hiểu đấy là gì. Và trước khi nhà ngươi
bắt đầu, ta không muốn nghe giải thích những điều đó.”

Đức hồng y đã tài trợ cho trường Đại học Oxford của ngài, cũng như ngôi

trường ở Ipswich, bằng đất đai với quyền thu hoa lợi vĩnh viễn. Henry muốn
thu lấy các kho bát đĩa bạc vàng của các trường đó, lấy các thư viện, lấy hoa
lợi hằng năm của họ và lấy đất đai sản sinh ra hoa lợi ấy; và nhà vua thấy
chẳng lý do gì ngài lại không có được thứ mình muốn. Của cải tiền bạc từ hai
mươi chín tu viện đã gom về các trường sở này - tịch thâu theo chuẩn thuận
của giáo hoàng, với điều kiện tiền thu được để dùng cho các trường sở đó.
“Nhưng ngươi biết chưa nhỉ,” Henry nói, “ta bắt đầu rất chẳng để tâm đến giáo
hoàng và các chuẩn thuận của ông ta?”

Mới vào hạ. Buổi chiều kéo dài, cỏ và không khí đượm hương. Ta có thể

nghĩ một người đàn ông như Henry, vào một đêm như thế này, sẽ tìm đến cái
giường nào làm ông ta thích thú. Trong triều đình đầy những người đàn bà sẵn
lòng. Nhưng sau cuộc trò chuyện vừa rồi nhà vua sẽ ra vườn với tiểu thư Anne,
bàn tay cô ta níu cánh tay ngài, đắm vào cuộc thủ thỉ; rồi ngài sẽ về với cái
giường đơn chiếc của mình, và cô ta, cứ cho là thế, cũng vậy.

Khi nhà vua hỏi anh có tin tức gì từ đức hồng y, anh nói ngài nhớ nhung mặt

rồng của bệ hạ, rằng việc chuẩn bị cho lễ thụ phong của đức hồng y ở York đã
xong. “Vậy sao ông ấy không đến York? Ta thấy có vẻ như ông ấy cứ lần lữa
mãi.” Henry trừng trừng nhìn anh. “Ta sẽ nói với ngươi thế này. Ngươi tận
trung với con người đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.