LÂU ĐÀI SÓI - Trang 215

“Nói thực nhé, Gregory,” Johane bảo. “Đây là cha cháu. Dì cam đoan với

cháu, sẽ không ai dám cười đâu.”

Khi trời quá ẩm ướt không đi săn được, Gregory ngồi nghiền ngẫm cuốn

Những huyền tích vàng; cậu thích cuộc đời của các thánh. “Một vài chuyện
trong đó là có thật,” cậu nói, “một vài chuyện thì không.” Cậu đọc cuốn Cái
chết của Arthur,
và bởi đây là bản mới ra nên mọi người xúm lại quanh cậu,
nhìn qua vai cậu vào trang tựa đề. “Đây là phần mở đầu cuốn sách thứ nhất về
đấng quân vương cao quý và xứng đáng nhất là vua Arthur đôi khi còn gọi là
vua nước Anh...” Trong bức tranh minh họa ở mặt trước, có hai cặp ôm nhau.
Cưỡi trên con ngựa đang tung vó là một người đội chiếc mũ kỳ dị, làm bằng
những ống cuộn xoắn xuýt trông như đàn rắn béo tròn. Alice hỏi, “thưa cậu,
khi còn trẻ cậu có đội cái mũ thế này không,” thì anh bảo, “mỗi ngày trong
tuần ta đội một màu, có nhiều màu khác nhau, nhưng mũ của ta to hơn.”

Sau lưng người đàn ông đó, một người đàn bà ngồi trên yên sau. “Cha có

nghĩ đây là hình chỉ tiểu thư Anne không?” Gregory hỏi. “Người ta bảo nhà
vua không muốn rời bà ấy, nên đặt bà ấy ở đằng sau lưng giống như vợ của
một trại chủ.” Người đàn bà này có đôi mắt lớn, trông vẻ nhợt nhạt vì phi
ngựa; có lẽ chính là Anne. Có một tòa lâu đài nhỏ, không cao hơn người đàn
ông là bao, có thanh ván bắc làm cầu kéo. Chim chóc lượn vòng tròn bên trên,
trông như một đám tiểu phi đao. Gregory nói, “Đức vua chúng ta có dòng dõi
từ Arthur này. Ông ấy không bao giờ chết thật mà chỉ chờ trong rừng đợi đến
thời của mình, hoặc có thể chờ dưới một cái hồ. Ông ấy có tuổi bằng nhiều thế
kỷ. Merlin là một pháp sư. Ông này xuất hiện về sau. Xem sẽ thấy. Có hai
mươi mốt chương. Nếu trời cứ mưa nữa thì con sẽ đọc hết tất cả. Có những
chuyện trong này là thật cũng có một vài chuyện bịa. Nhưng chuyện nào cũng
hay.”

Lần sau đó khi nhà vua vời anh đến, ngài muốn có một thông điệp gửi cho
Wolsey. Một thương nhân từ Breton có chiếc tàu bị người Anh bắt giữ tám năm
về trước nay đang khiếu nại rằng vẫn chưa nhận được khoản bồi thường như
đã hứa. Không ai tìm ra các giấy tờ liên quan vụ việc này. Đức hồng y là người
đã thụ lý vụ đó - ông ấy sẽ nhớ ra chứ? “Thần tin chắc đức cha sẽ nhớ ra,” anh
nói.

“Đó là chiếc tàu lấy bột ngọc trai làm đồ dằn tàu, khoang chứa hàng chất

đầy sừng kỳ lân phải không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.