LÂU ĐÀI SÓI - Trang 251

bọn trẻ, “Các con không làm gì sai cả.” Nhưng bộ mặt hai đứa trẻ vẫn căng
thẳng, và anh xoa dịu chúng: “Ta sẽ cho con một món quà, Jo, vì con đã khâu
những lá thư gửi đức hồng y; ta cũng sẽ cho con một món quà, Alice, ta chắc
rằng không cần phải có lý do nào đâu. Ta sẽ cho con mấy con khỉ đuôi sóc.”

Hai đứa nhìn nhau. Jo không nén được. “Dượng biết mua chúng ở đâu sao?”
“Ta nghĩ vậy. Ta đã đến nhà của đại pháp quan, thấy vợ ông ta có một sinh

vật như thế, và nó ngồi trên đầu gối bà ấy ngóng theo mọi lời bà ấy nói.”

Alice bảo, “Khỉ đuôi sóc bây giờ không hợp thời nữa.”
“Dù sao bọn tôi cũng cảm ơn anh,” Mercy nói.
“Dù sao chúng con cũng cám ơn,” Alice lặp lại. “Nhưng người ta không

thấy bọn khỉ đuôi sóc trong triều kể từ khi tiểu thư Anne xuất hiện. Để cho hợp
thời chúng ta nên thích mấy con cún của Bella.”

“Cuối cùng rồi cũng sẽ thế,” anh nói. “Có lẽ.” Căn phòng đầy những lời

không nói ra, mà trong số đó có đôi điều anh không hiểu được. Anh bế con chó
lên, cắp nó dưới tay và đi ra để tính xem làm thế nào kiếm được ít tiền cho
người anh em George Rochford. Anh đặt Bella trên bàn, để nó khoanh người
ngủ trên đống giấy tờ. Nãy giờ nó ngậm đầu sợi dây lụa, và đang cố khéo léo
làm cho bung gút thắt ở cổ ra.

Vào ngày mồng 1 tháng Mười một năm 1530, một lệnh bắt giữ đức hồng y
được trao cho Henry Percy, tay bá tước trẻ vùng Northumberland. Bá tước đến
Cawood để bắt giữ hồng y, bốn mươi tám giờ trước khi ngài thực hiện kế
hoạch đến York để làm lễ thụ phong. Ngài bị giải đến lâu đài Pontefract, từ đó
đi Doncaster, và từ đó đi Sheffield Park, nhà riêng của bá tước vùng
Shrewsbury. Ở đây tại nhà của Talbot ngài ngã bệnh. Vào ngày 26 tháng Mười
một viên quản ngục của Tháp đến, đem theo 24 người có vũ trang, để áp tải
ngài đi xuống phía Nam. Từ đó ngài đi đến tu viện Leicester. Ba ngày sau ngài
mất.

Nước Anh là cái gì, trước khi có Wolsey? Một hòn đảo nhỏ chơ vơ, nghèo

nàn và lạnh lẽo.

George Cavendish đến Tu viện Austin Friars. Anh ta vừa kể vừa khóc ròng.
Thỉnh thoảng anh ta lau khô nước mắt rồi nói chuyện đạo lý. Nhưng hầu như
anh ta khóc suốt. “Chúng tôi thậm chí còn chưa ăn xong bữa tối,” anh ta nói.
“Đức cha chúng ta đang ăn món tráng miệng thì tay trẻ Henry Percy bước vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.