LÂU ĐÀI SÓI - Trang 285

Nhà vua không kiềm chế được: ngài giận dữ và lo sợ. Nhà vua buộc tội bọn

dị giáo. Thái y Butts, lắc đầu, trề môi, nói rằng độc dược là cái Henry còn sợ
hơn địa ngục.

“Mi có thể bỏ thuốc độc vào bữa ăn của giám mục chỉ vì một kẻ lạ mặt bảo

mi việc ấy sẽ gây ra một trận cười thôi hay sao?” Tay đầu bếp không nói gì
thêm, hoặc có lẽ gã đã tới nước không còn nói gì được nữa. ”Cuộc thẩm vấn bị
tiến hành sai lệch rồi,” anh nói với Butts; “tôi lấy làm lạ.” Viên thái y, một
người yêu thích Thánh Kinh, cười chua chát bảo, “Nếu người ta muốn gã này
nói ra thì lẽ ra họ phải gọi Thomas More đến.”

Người ta đồn rằng đại pháp quan đã trở thành bậc thầy trong nghệ thuật kéo

căng và nén chặt các tôi tớ Chúa. Khi những kẻ dị giáo bị bắt, ông ta đứng ở
cổng Tháp trong lúc diễn ra cuộc tra tấn. Người ta thuật lại rằng ông ta cùm
các nghi phạm lại trong cái chòi gác ở nhà ông ta tại Chelsea, rồi vừa thuyết
giảng vừa quấy đảo cân não họ: tên người in cho anh, tên của người chủ tàu đã
chuyển những cuốn sách này đến Anh. Người ta kể More dùng roi, dùng các
thứ cùm và khung tra khảo gọi là Con gái của Skeffington. Đó là một thiết bị
mang vác theo được, người bị cho vào đó phải gập mình lại đầu gối thúc ngực,
với một cái vành bằng sắt bó ngang sau lưng; khi vặn con ốc, chiếc đai sẽ siết
vào đến khi ép gãy xương sườn người ta. Chỗ tinh xảo của nó là đảm bảo
người bị ép sẽ không chết ngạt: bởi nếu để anh ta chết, những gì anh ta biết sẽ
mất theo.

Trong tuần sau đó, hai trong số khách ăn trúng độc đã chết; bản thân Fisher thì
gượng hồi phục được. Anh nghĩ, cũng có thể việc đúng như gã bếp đã nói,
nhưng điều gã nói lại không phải để dành cho những cái tai của các đối tượng
thông thường.

Anh đến gặp Anne. Một cái gai giữa hai bông hồng, cô ta đang ngồi với

người em họ Mary Shelton và người em dâu Jane, phu nhân Rochford. “Thưa
tiểu thư, cô có biết nhà vua đã nghĩ ra một cách mới để tử hình gã đầu bếp nhà
Fisher? Gã sẽ bị luộc sống.”

Mary Shelton giật mình hé miệng, và đỏ bừng mặt như thể có gã trăng hoa

nào vừa véo trộm.

Jane Rochford dài giọng, “Vege dignum et justum est, aequum et salutare.”

Cô ta dịch cho Mary: “Đáng lắm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.