LÂU ĐÀI SÓI - Trang 290

“Một con mèo cũng có thể nhìn vào mặt một ông vua,” anh nói. Anh ôm con

Marlinspike trên tay, và đang chuyện trò với Thomas Avery, cậu bé mà anh đã
dạy nghề buôn bán. Anh đã cho Avery ở bên Stephen Vaughan, để cậu ta có
thời gian thực hành giữa các thương nhân bên đó, nhưng một chuyến thuyền
nào cũng có thể đưa cậu về Tu viện Austin Friars với một cái túi nhỏ, bên
trong có chiếc áo khoác chẽn bằng da, vài cái sơ mi. Cậu ta về đến nơi ồn ã
những tiếng chào hỏi với Mercy, với Johane, với mấy đứa con gái nhỏ, cậu ta
tặng họ ít kẹo đường, những món lưu niệm vặt mua của đám bán hàng rong.
Còn với Richard, Rafe, Gregory khi gặp, cậu ta tặng vài quả thụi để nói tôi đã
về, nhưng vẫn luôn cặp nách cái túi nhỏ.

Cậu bé theo anh vào thư phòng. “Thầy có bao giờ nhớ nhà không, khi ngày

trước thầy đi đây đi đó?”

Anh nhún vai: “ta cho là có nếu ta đã từng có một mái nhà.” Anh đặt con

mèo xuống, mở cái túi. Ngón tay anh khều lên một sợi dây chuỗi hạt mân côi;
để cho có ạ, Avery nói, và anh bảo, thằng bé giỏi. Con Marlinspike nhảy lên
bàn anh; nó nhìn chòng chọc vào cái túi, đưa một chân cào cào. “Chuột trong
này chỉ là mấy cái kẹo thôi.” Cậu bé kéo tai con mèo, hai bên khều nhau. “Bọn
con chẳng có một con vật nuôi nào trong nhà thầy Vaughan.”

“Anh ta chỉ biết công việc thôi, Stephen đó. Và dạo này lại rất cứng rắn.”
“Ông ấy thường hỏi, Thomas Avery, tối qua mấy giờ đi ngủ? Đã viết thư cho

thầy cháu chưa? Có đi lễ Mass không? Cứ như ông ấy quan tâm đến lễ Mass
lắm! Tất cả có thế thôi nhưng, bụng thầy thế nào ạ?”

“Mùa xuân tới con có thể về nhà được rồi.”
Khi hai người đang nói chuyện thì anh mở chiếc áo khoác chẽn ra. Giũ một

cái anh lộn trái chiếc áo và dùng một chiếc kéo nhỏ rạch một đường khâu ra.
“Khâu đẹp đấy... Ai làm cái này?”

Thằng bé ngập ngừng; cậu ta đỏ mặt. “Jenneke.”
Anh lôi từ trong lớp vải lót ra một tờ giấy gấp mỏng. Trải ra: “Cô ấy phải có

đôi mắt tốt nhỉ.”

“Đúng ạ.”
“Và đôi mắt cũng đáng yêu chứ?” Anh liếc lên cậu ta, mỉm cười. Thằng bé

nhìn thẳng mặt anh. Trong một thoáng dường như cậu ta giật mình, và có vẻ
như định nói; rồi ánh mắt cậu chùng xuống và quay đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.