LÂU ĐÀI SÓI - Trang 291

“Chỉ chọc con thôi, Tom, đừng để bụng làm gì.” Anh chăm chú đọc lá thư

của Tyndale. “Nếu cô ấy là cô gái tốt, và là người trong nhà Stephen thì có hại
gì?”

“Tyndale nói gì ạ?”
“Con chuyển nó đi mà không đọc sao?”
“Con không biết thì hơn. Phòng khi.”
Phòng khi bỗng đâu ta lại thấy mình là khách của Thomas More. Anh nắm

lá thư trong bàn tay trái; bàn tay phải anh co vào thành một nắm đấm hờ. “Cứ
để hắn đến gần người của ta. Ta sẽ lôi hắn ra khỏi cung của hắn ở Westminster
và đập đầu hắn trên đá sỏi cho tới lúc ta nhồi được vào đầu hắn vài hiểu biết về
tình yêu Thiên Chúa và cho biết tình yêu đó nghĩa là gì.”

Thằng bé nhe răng cười ngồi phịch xuống một cái ghế đẩu. Anh, Cromwell,

liếc lại bức thư. “Tyndale nói anh ta nghĩ có thể không bao giờ quay về, ngay
cả nếu tiểu thư Anne của ta là hoàng hậu... một dự tính mà anh ta sẽ không bao
giờ tiếp tay, ta phải nói vậy. Anh ta bảo sẽ không bao giờ tin tưởng có một quá
trình thực hiện an toàn việc này, ngay cả khi đích thân nhà vua ký kết, khi mà
Thomas More còn sống và còn tại vị, bởi More nói ông ta không cần giữ lời
mà ông ta đã hứa với một kẻ dị giáo. Đây. Con đọc mà xem. Ngài đại pháp
quan chúng ta không thèm đếm xỉa cả bọn ngu dốt lẫn người ngây thơ.”

Thằng bé ngần ngại, nhưng cậu ta vẫn đón lấy tờ giấy. Cái thế giới này là gì

đây nơi mà người ta không giữ lời hứa. Anh nói nhẹ nhàng, “Kể ta nghe
Jenneke là ai nào. Con có muốn ta viết thư cho cha nó giúp con không?”

“Không ạ.” Avery nhìn lên, giật mình; cậu ta cau mày. “Không ạ, cô ấy là trẻ

mồ côi. Thầy Vaughan bỏ tiền ra nuôi cô ấy. Tất cả bọn con dạy cô ấy tiếng
Anh.”

“Vậy là không có tiền để đến với con?”
Thằng bé bối rối. “Con nghĩ Stephen sẽ cho cô ấy một món hồi môn.”
Trời quá ấm nên không cần đốt bếp sưởi. Ngày còn sớm chưa cần thắp nến.

Thay vì đốt, anh xé vụn lá thư của Tyndale. Con Marlinspike, vểnh hai tai, nhai
một mảnh vụn giấy. “Cái anh mèo này,” anh nói. “Nó chưa bao giờ thích Kinh
Thánh cả.”

Scriptura sola. Chỉ có thánh kinh mới dẫn dắt và an ủi ngươi. Chẳng ích gì

cầu nguyện trước một cây cột chạm trổ hay thắp nến trước một bộ mặt sơn vẽ.
Tyndale nói “gospel” nghĩa là tin mừng, nghĩa là ca hát, nghĩa là nhảy múa: có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.