LÂU ĐÀI SÓI - Trang 308

và, bởi anh là một ông cố vấn hoàng gia, bọn họ đầu trần đứng đó đến lúc anh
đi khỏi.

Tháng Mười: Monsieur Chapuys, sứ thần của Hoàng đế, đến Tu viện Austin
Friars dùng bữa, và nghị trình có cả Stephen Gardiner. “Vừa được bổ nhiệm
đến Winchester thì đã được cử ra ngoại quốc,” Chapuys nói. “Và ông nghĩ sao,
liệu vua François sẽ thích anh ta chứ? Anh ta có thể làm gì với sứ mạng ngoại
giao mà ngài Thomas Boleyn không làm đưọc? Dù tôi cho rằng ông ta là parti
prisa

*

đấy. Vì là cha của quý cô kia. Gardiner... nước đôi hơn, ông thấy thế

không? Nói chính xác là vô tư hơn. Tôi không thấy vua François được gì trong
việc ủng hộ cuộc đấu này, trừ phi đức vua của ông sẽ trao cho ông ta - cái gì
nhỉ? Tiền? Chiến thuyền? Xứ Calais?”

Ngồi ở bàn với những người trong nhà anh, Chapuys chuyện thoải mái về

thơ, tranh chân dung, những năm đại học của hắn ta ở Turin; quay sang Rafe,
người nói tiếng Pháp tuyệt hảo, hắn nói chuyện về nuôi chim ưng, bởi có vẻ
như chuyện này thu hút những người trẻ tuổi. “Ngài phải đi với thầy tôi,” Rafe
bảo. “Việc đó gần như là trò vui duy nhất của thầy thời gian này.”

Monsieur Chapuys hướng đôi mắt nhỏ tinh anh sang anh. “Giờ thì ông ta

đang chơi trò của nhà vua.”

Khi đứng lên khỏi bàn, Chapuys ca ngợi các món ăn, âm nhạc, đồ trần thiết

trong nhà. Người ta có thể thấy trí óc hắn ta đang xoay trở, nghe được những
tiếng lích kích nho nhỏ, như những cái lẫy của một ổ khóa tinh xảo, khi hắn ta
đánh mã các ý kiến của anh cho các tấu thư hắn ta sẽ gửi về Hoàng đế.

Sau đó, trong phòng làm việc của anh, viên sứ thần xổ tung mớ câu hỏi của

mình; một hơi, không dừng chờ lời đáp. “Nếu giám mục Winchester đang ở
Pháp, Henry sẽ làm thế nào khi vắng thái sư của ông ấy? Sứ vụ của thầy
Stephen không thể sớm kết thúc được. Có lẽ đây là cơ hội để ông leo lại gần
hơn, ông có thấy thế không? Cho tôi biết đi, có thật Gardiner là tay con hoang
có họ hàng gần với Henry không? Và cậu trai Richard nhà ông, cũng thế?
Hoàng đế thấy khó hiểu về những chuyện như vậy. Có một ông vua lại ít tính
chất hoàng tộc đến thế. Nên có lẽ không ngạc nhiên là ông ấy muốn cưới một
quý cô nghèo rớt.”

“Tôi sẽ không gọi tiểu thư Anne là nghèo đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.