LÂU ĐÀI SÓI - Trang 326

và Richard Riche người được anh ta bảo trợ, một thanh niên tóc vàng, đẹp như
thiên thần trong tranh, có đầu óc thế tục, nhanh nhẹn và chủ động; gặp
Rowland Lee, một giáo sĩ bộc trực mạnh mẽ, một người ít tính linh mục nhất ta
gặp trong chuyến diễu hành một ngày dài dằng dặc. Trong mấy tháng này,
hàng ngũ bè bạn thành phố của anh thưa thớt hẳn đi vì bệnh tật và những cái
chết bất thường. Thomas Somer, người anh quen biết đã nhiều năm, chết ngay
sau khi được phóng thích khỏi Tháp, anh ta bị tống vào vì phân phát các bản
Kinh Thánh bằng tiếng Anh; là người yêu thích áo đẹp ngựa hay, Somer có
một tâm hồn bất khuất, cho đến khi cuối cùng tận số vì đại pháp quan. John
Petyt đã được thả nhưng quá ốm yếu không tham gia công việc ở hạ viện được
nữa. Anh đến thăm ông ta; giờ đây ông ta phải giam mình trong phòng. Thật
đau đớn khi nghe ông ta vật lộn trong từng hơi thở. Mùa xuân năm 1532,
những ngày ấm áp đầu tiên trong năm mà chẳng làm ông ta dễ chịu đi được.
“Tôi cảm thấy,” ông ta nói, “như có một cái đai sắt quanh ngực, và bọn chúng
đang siết chặt hơn.” Ông ta bảo, “Thomas này, anh sẽ trông nom Lucy sau khi
tôi chết chứ?”

Đôi khi, lúc đi dạo trong các khu vườn với các thành viên hội đồng tự quản

đô thị hay với các cha cố của Anne, anh lại cảm thấy vắng mất tiến sĩ Cranmer
bên phía tay phải mình. Anh ta đã lên đường hồi tháng Một, làm sứ thần của
nhà vua tới gặp Hoàng đế; trên đường đi, anh ta sẽ gặp gỡ các học giả ở Đức
để vận động cho việc ly dị của nhà vua. Anh đã bảo anh ta, “Tôi sẽ làm gì nếu,
trong khi anh ở xa, nhà vua lại nằm mộng?”

Cranmer cười. “Anh đã tự xử trí còn gì, lần vừa rồi đó. Tôi chỉ có mặt ở đó

để gật đầu thông qua.”

Anh trông thấy con Marlinspike, đang dang chân treo mình trên một nhánh

cây đen. Anh chỉ vào nó. “Quý vị xem, con mèo của đức hồng y đấy.” Thấy
khách con Marlinspike phi dọc theo bờ tường, quất đuôi mất hút vào vùng đất
lạ bên kia.

Dưới bếp ở Tu viện Austin Friars, mấy garzone phụ bếp đang học cách làm

bánh xốp với hương liệu. Quy trình làm đòi hỏi ta phải tinh mắt, canh đúng
thời lượng và vững tay. Có rất nhiều thời điểm trong quá trình ta có thể lỡ tay
làm hỏng. Bột nhào hương liệu phải nhão vừa đủ, các khay nướng có cán dài
bằng sắt phải xoa mỡ và nóng vừa mức. Khi ta ép các khay vào nhau sẽ có một
tiếng xèo xèo, và hơi nước nóng xeo xeo bốc ra ngoài. Nếu ta run tay hoảng
hốt không ép đủ mạnh thì kết quả ta sẽ có một mớ hỗn độn phải cạo đi. Ta phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.