LÂU ĐÀI SÓI - Trang 334

trông mụ mị, như thể có một vết đau dai dẳng giữa hai con mắt cậu ta. Cậu ta
cả quyết Anne không còn giằng xé cậu ta nữa, nhưng trông thì không có vẻ
như vậy. Anh nói, thô bạo như một gã hàng thịt. “Vậy cậu nghĩ cô ta đã có bao
nhiêu tình nhân rồi?”

Wyatt cúi nhìn xuống chân. Cậu ta nhìn lên trần nhà. Cậu ta bảo, “Một chục

à? Hay không ai cả? Hay một trăm? Brandon cố bảo Henry cô ta là một món
hàng hỏng rồi. Nhưng nhà vua đã tống Brandon khỏi triều. Hãy hình dung nếu
tôi mà thử làm điều đó. Tôi không tin tôi còn sống mà ra khỏi cửa. Brandon tự
buộc mình phải nói ra, vì ông ta nghĩ, sẽ đến cái ngày cô ta nhượng bộ Henry,
rồi gì nữa? Ông ta sẽ không biết chăng?”

“Cứ cho cô ta lòng tin. Cô ta hẳn phải nghĩ về điều ấy. Bên cạnh đó, nhà vua

không xét đoán về trinh tiết. Ngài thừa nhận như vậy. Với Katherine, phải mất
hai mươi năm ngài mới đoán ra được là anh ngài đã ở đó trước ngài.”

Wyatt cười. “Khi cái ngày, hay cái đêm ấy đến, Anne khó mà nói điều đó

cho nhà vua.”

“Nghe này. Đây là quan điểm của ta về việc này. Anne không hề bận tâm

đến đêm tân hôn của mình vì chẳng có lý do gì phải bận tâm.” Anh muốn nói,
bởi vì Anne không phải là một thân xác, cô ta là một kẻ tính toán, với một bộ
óc nhanh nhạy lạnh lùng vận hành đằng sau đôi mắt đen hau háu. “Ta tin rằng
người đàn bà có thể cự tuyệt vua Anh và cứ tiếp tục cự tuyệt thì phải có sự
khôn ngoan để từ chối bất cứ kẻ nào, kể cả cậu, kể cả Henry Percy, kể cả còn ai
nữa cô ta đã chọn để giày vò vì trò chơi riêng cô ta chơi trong khi sắp xếp sự
nghiệp riêng theo cách phù hợp cho mình. Cho nên ta nghĩ, đúng, cậu đã bị
biến thành kẻ ngốc, nhưng không hoàn toàn theo cách cậu nghĩ đâu.”

“Đấy có nghĩa là sự an ủi à?”
“Đấy nên là điều an ủi với cậu. Nếu cậu đã thực sự là người tình của cô ta

thì ta sợ cho cậu thật. Henry tin vào sự trinh trắng của cô ta. Ngài còn tin gì
nữa chứ? Nhưng ngài sẽ tỏ ra ghen tị, một khi họ đã thành hôn.”

“Khi họ sẽ à? Kết hôn à?”
“Ta đang làm việc cật lực với nghị viện, tin ta đi, và ta nghĩ ta sẽ bẻ gãy

hàng giám mục. Còn sau đó, chỉ có Chúa biết được... Thomas More nói dưới
triều vua John khi nước Anh bị giáo hoàng phạt vạ cấm chế thì gia súc lớn
không sinh đẻ, ngũ cốc không chín, cỏ không mọc lên và chim trên trời rơi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.