LÂU ĐÀI SÓI - Trang 345

nghĩa của các quý ông này đến mức, người ta bảo, một thiên thần đã đến dự
các phiên họp của nghị viện cầm theo một cuộn giấy, ghi chép lại những ai bỏ
phiếu và bỏ ra sao, và bôi một dấu đen vào tên những người sợ Henry hơn sợ
Chúa Trời.

Ở Greenwich, một thầy dòng là William Peto, đứng đầu chi nhánh dòng

Francis ở Anh, giảng kinh trước mặt nhà vua, trong đó anh ta lấy thí dụ về
Ahab xấu số, vua thứ bảy của Israel, sống trong một cung điện làm bằng ngà
voi. Chịu sự xui khiến của Jezebel chúa quỷ, ông ta cho xây một đền thờ ngoại
giáo và cho các viên tư tế của Baal tham gia vào đoàn tùy tùng của mình. Nhà
tiên tri Elijah bảo Ahab rằng lũ chó sẽ liếm máu của ông ta, và lời cam đoan đã
thành hiện thực, như ta có thể hình dung, bởi người ta chỉ nhớ những tiên tri
đúng. Bầy chó của Samaria đã được liếm máu của Ahab. Tất cả các con trai
cháu trai của ông ta đều chết thảm. Bọn họ phơi thây trên đường phố không
được chôn cất. Jezebel bị quẳng ra cửa sổ cung điện. Lũ chó hoang xé xác bà ta
ra từng mảnh.

Anne nói, “Ta là Jezebel. Ông, Thomas Cromwell, là các thầy tư tế của

Baal.” Đôi mắt Anne bừng lên. “Bởi ta là phụ nữ, ta là phương tiện đem tội lỗi
vào thế gian. Ta là cửa ngõ của quỷ, cái lối vào đã bị nguyền rủa. Ta là phương
tiện Satan dùng để tấn công đàn ông, cái người mà nó không đủ gan để tấn
công, trừ phi thông qua ta. Được, đó là cách họ nhìn cái tình thế này. Dưới mắt
ta thì đang có quá nhiều linh mục học thì ít nghề thì yếu. Và ta ước gì giáo
hoàng với Hoàng đế cùng cả lũ Tây Ban Nha bị đưa ra biển và chết chìm hết
đi. Và nếu có kẻ nào sẽ bị quẳng ra cửa sổ cung điện... Alors, Thomas, ta biết
ta muốn quẳng ai. Trừ con bé Mary, bọn chó hoang sẽ không tìm được tí thịt
nào mà gặm, và Katherine, bà ta béo đến mức sẽ nẩy tưng tưng lên.”

Khi Thomas Avery về đến nhà, cậu đặt xuống sàn đá phiến chiếc hòm nhỏ
chứa mọi thứ cậu mang theo suốt thời gian viễn du rồi thẳng người lên dang
tay như một đứa trẻ ôm chào thầy. Tin tức về sự thăng tiến của anh trong nội
các đã tới tận Antwerp. Hình như Stephen Vaughan đã đỏ bừng mặt hài lòng và
uống cạn cả một cốc vang không cần pha nước.

“Vào đi,” anh bảo, “có năm chục người đang ở đây chờ gặp ta nhưng để sau

đi, vào đây kể ta nghe ở bên kia biển mọi người thế nào.” Thomas Avery lập
tức bắt đầu kể. Nhưng vừa bước vào phòng anh, cậu ta ngừng nói. Thằng bé

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.