LÂU ĐÀI SÓI - Trang 359

Cái đầu vàng hung xinh đẹp của ông Wriothesley tỏa sáng như một ngọn hải
đăng. Thánh Mark cót két phía trên đầu anh ta, bị cạo trọc một vành như đầu
một tu sĩ. Hình sư tử thì nhỏ bé màu xanh lơ và có bộ mặt tươi cười. Gọi-Tôi-
Là chạm nhẹ tay anh: “Ở trong đó.” Hai người tính nép nhanh vào một cửa
hông thì ở phía trên có tiếng huýt sáo lanh lảnh. Hai phụ nữ nghiêng người ra
ngoài cửa sổ, ngả ngớn cười sằng sặc phô cả hai bộ ngực. “Lạy Chúa tôi,” anh
nói. “Lại thêm phụ nữ nhà Howard nữa.”

Bên trong thánh Mark và Sư tử, mấy gia nhân mặc chế phục nhà Percy gục

trên bàn và nằm dài dưới bàn. Bá tước vùng Northumberland đang uống rượu
trong một phòng riêng. Đó sẽ là phòng riêng, nếu không có một cửa ngách cho
hầu phòng có mấy bộ mặt cứ liếc ra đểu giả. Bá tước trông thấy anh. “Ồ, tôi
cũng đã có ý chờ ông rồi.” Vẻ căng thẳng, anh ta đưa bàn tay vuốt qua mái tóc
cắt ngắn, vậy là tóc dựng lởm chởm khắp đầu bá tước.

Anh, Cromwell, bước tới chỗ cửa ngách, chỉ ngón tay vào mấy cái mặt ngó

nghiêng và đóng mạnh cửa vào mũi chúng. Nhưng giọng anh vẫn mềm mỏng
khi anh ngồi xuống với anh bá tước trẻ và bảo, “Nào, thưa bá tước, cần làm gì
ở đây vậy? Tôi có thể giúp anh bằng cách nào? Anh nói anh không thể sống
với vợ anh. Nhưng cô ấy cũng đáng yêu như bất cứ quý bà nào ở vương quốc
này, nếu cô ấy có sai trái gì mà tôi chưa bao giờ nghe nói, vậy thì vì sao anh
không thuận?”

Nhưng Henry Percy không tới đây để bị điều khiển như một con chim ưng

nhút nhát. Anh ta tới đây để kêu gào khóc lóc. “Nếu tôi đã không thể hợp với
cô ta vào ngày cưới thì làm sao bây giờ tôi hòa hợp được đây? Cô ta ghét tôi vì
chúng tôi không được cưới xin xứng hợp. Tại sao chỉ nhà vua mới có ý thức về
vấn đề đó, sao tôi lại không, nếu ngài nghi ngờ cuộc hôn nhân của ngài thì ngài
hét toáng lên với toàn bộ thế giới Cơ Đốc, nhưng khi tôi nghi ngờ cuộc hôn
nhân của tôi thì ngài sai kẻ tôi tớ hạ cấp nhất của ngài đến dỗ ngọt tôi bảo tôi
về nhà mà cố gắng hết sức đi. Mary Talbot biết tôi đã hứa hôn với Anne, cô ta
biết trái tim tôi thuộc về đâu và vẫn luôn như thế. Tôi trước đã nói ra sự thật,
tôi nói chúng tôi đã làm một hôn ước có người làm chứng hẳn hoi và do đó
không ai trong hai chúng tôi còn tự do nữa. Tôi đã thề thốt và đức hồng y đã
bức tôi phải thoái ước; cha tôi nói ông sẽ gạch tên tôi ra khỏi dòng dõi, nhưng
cha tôi chết rồi và tôi không sợ nói ra sự thật nữa. Henry có thể là vua nhưng
ông ta đang cướp vợ người khác đấy; Anne Boleyn đường đường là vợ tôi, và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.