LÂU ĐÀI SÓI - Trang 383

Bà, biết các tháp và những bức tường phòng vệ, các chợ, tòa án và bến tàu, nhà
trọ Staple nơi viên thống sứ trú ngụ, và những tòa nhà của các gia đình
Whethill và Wingfield, những tòa nhà với vườn rợp mát nơi có các quý ông hài
lòng sống ẩn lánh xa rời Anh, xứ sở bọn họ nói là không còn hiểu được nữa.
Anh biết các pháo đài - đang lung lay - và bên kia tường thành là những vùng
đất xứ Pale

*

, những cánh rừng, làng mạc và đầm lầy của nó, những cống thủy

lợi, đê điều kênh rạch. Anh biết con đường đi Boulogne, và đường đi
Gravelines, là lãnh địa của Hoàng đế, và anh biết một trong hai quốc vương,
hoặc François hoặc Charles, có thể lấy thành phố này chỉ bằng một cuộc tấn
công cương quyết. Người Anh ở đây đã hai trăm năm, nhưng trên đường phố
bây giờ người ta nghe nói tiếng Pháp và tiếng Flanders nhiều hơn.

Viên thống sứ chào đón hoàng thượng; nam tước Berners, học giả và chiến

binh già, là hình mẫu đức hạnh thời xưa cũ, và nếu không có cái chân bị khập
khiễng, cùng nỗi lo âu hiển hiện về những khoản chi phí khổng lồ ông sẽ phải
gánh chịu thì ông đúng là từ cuốn Triều thần bước ra. Thậm chí thống sứ đã
thu xếp cho nhà vua và nữ hầu tước ở trong các phòng có cửa thông bên trong.
“Tôi nghĩ như vậy sẽ rất phù hợp, thưa ngài,” anh nói. “Chừng nào còn có then
cài chắc chắn ở cả hai phía.”

Bởi Mary đã nói với anh, trước khi họ rời đất liền, “Cho đến mới đây cô ta

vẫn không chịu, bây giờ cô ta chịu, nhưng nhà vua lại không. Ngài nói với cô
ta rằng ngài phải biết chắc chắn là nếu cô ta có con thì đó là con sinh trong giá
thú.”

Hai vị vua sẽ hội kiến trong năm ngày tại Boulogne, rồi tiếp năm ngày ở

Calais. Anne cay đắng với ý nghĩ bị bỏ lại đằng sau. Anh có thể thấy qua vẻ
bồn chồn của cô ta rằng cô ta biết đây là một miền đất bị tranh cãi, nhiều
chuyện có thể xảy đến mà ta không thể nói trước được. Trong khi đó thì anh có
việc riêng cần thực hiện. Thậm chí anh còn để Rafe ở lại, và lặng lẽ lẻn đi đến
một quán trọ trong sân sau cách xa phố Calkwell.

Đó là một nơi hạ tiện, bốc mùi khói củi, mùi cá và mùi ẩm mốc. Trên một bên
tường anh thấy có tấm gương mờ hơi nước, qua đấy anh thoáng thấy gương
mặt mình, xanh nhợt nhạt, duy có đôi mắt sống động. Trong một thoáng điều
đó khiến anh choáng váng; ta sẽ không trông đợi thấy hình ảnh mình ở một nơi
tồi tàn thế này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.