LÂU ĐÀI SÓI - Trang 387

Anh suýt bật cười. “Đúng như vậy,” anh nói. “Một hay hai thế hệ, hoặc ba...

bốn... rồi những chuyện này chẳng là gì cả.”

François nói, “Họ bảo ngươi rất được lòng Cô Nương Đó.” Ông ta liếm môi.

“Nói ta nghe, ta tò mò, người anh em quốc vương của ta nghĩ sao? Ông ấy có
nghĩ cô ta là một nữ tỳ không? Bản thân ta, ta chưa bao giờ thử cô ta. Khi cô ta
còn ở trong triều này thì cô ta hãy còn trẻ, và phẳng lì như tấm ván. Tuy nhiên,
chị của cô ta...”

Anh muốn dừng ông ta lại nhưng người ta không thể cắt lời một ông vua.

Giọng ông ta vuốt ve thân thể trần truồng của Mary, từ cằm xuống đến ngón
chân, rồi xoay lật cô ta như một cái bánh rán để làm nốt mặt bên kia, từ gáy
đến gót. Một tên hầu dâng cho ông ta một vuông vải mịn, và khi nói xong ông
ta chấm khăn vào mép: rồi trả lại.

“Được, đủ rồi,” François nói. “Ta thấy ngươi không chịu thừa nhận là một

người Wales, vậy thì các giả thuyết của ta cũng coi như xong.” Hai khóe miệng
ông ta cong lên, hai khuỷu tay hơi ngọ nguậy; hai đầu gối ông ta giật; không-
phải-tiếp-kiến đã xong. “Monsieur Cremuel,” vua Pháp nói, “ắt là chúng ta sẽ
không gặp lại. Vận may bất ngờ của ngươi có thể không được lâu. Vậy, lại đây,
đưa tay cho ta, như một chiến binh của nước Pháp. Và hãy đưa ta vào những
lời cầu nguyện của anh.”

Anh cúi mình. “Người cầu nguyện của ngài, thưa ngài.”
Khi anh cáo từ, một triều thần bước tới, lầm rầm, “Một món quà từ hoàng

thượng,” trao cho anh một đôi găng tay thêu.

•••

Anh nghĩ nếu là một người khác thì hẳn sẽ hài lòng, và sẽ thử mang vào tay.

Còn anh, anh nhón bóp các ngón tay, và tìm được cái anh tìm. Anh giũ nhẹ
chiếc găng, bàn tay anh khum lại đỡ lấy.

Anh đi thẳng tới chỗ Henry. Anh thấy nhà vua trong ánh nắng, đang chơi ki

với vài người bạn quý tộc Pháp. Henry có thể làm cho một cuộc chơi ki ồn ào
ngang với một cuộc đấu lớn: hú hét, gầm gừ, hô hào, rên rỉ, thề thốt. Nhà vua
ngẩng nhìn anh, đôi mắt ngài nói, “Ổn không?” Đôi mắt anh bảo, “Nói riêng
thôi,” mắt nhà vua nói, “Lát nữa,” và không nói một lời nào mà nhà vua vẫn
tiếp tục đùa giỡn và vỗ lưng, rồi nhà vua đứng thẳng lên, dõi theo con ki gỗ
của ngài trượt trên mặt cỏ xén phẳng, và chỉ về hướng anh. “Các ngài thấy viên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.