LÂU ĐÀI SÓI - Trang 393

Không có câu trả lời. “Anh không còn sợ ông cậu Norfolk của tôi nữa chứ?”
“Mary, tôi kinh sợ ông cậu Norfolk của cô.”
Tuy nhiên, đó không phải là lý do, không phải nguyên nhân làm anh ngập

ngừng, không bị cuốn đi. Môi cô ta chạm đến môi anh. Cô ta hỏi, “Anh đang
nghĩ gì thế?”

“Tôi đang nghĩ nếu tôi không phải là kẻ nô bộc tận trung của nhà vua thì có

thể tôi ở trên chuyến tàu ngày mai rời khỏi đây.”

“Chúng ta sẽ đi đâu?”
Anh nhớ là mình không mời một người bạn nào. “Phía Đông. Dù tôi công

nhận đấy không phải là một điểm xuất phát thuận lợi.” Phía Đông của nhà
Boleyn, anh nghĩ. Phía Đông của mọi người. Anh đang nghĩ đến Địa Trung
Hải, chứ không phải những vùng nước phương Bắc này; và riêng một đêm,
một buổi nửa đêm ấm áp trong một ngôi nhà ở Larnaca: ánh đèn Venice tràn ra
bờ sông nguy hiểm, tiếng bàn chân nô lệ giẫm mạnh trên nền đá, mùi thơm của
hương trầm và rau mùi. Anh quàng một tay quanh người Mary, chợt chạm phải
cái gì đó mềm mềm, hoàn toàn bất ngờ: lông cáo. “Thông minh đấy,” anh nói.

“Ồ, chúng tôi mang theo không thiếu thứ gì. Đến từng mũi thêu. Phòng khi

chúng ta sẽ ở đây đến mùa đông.” Một khoảng sáng trên da thịt. Cổ cô ta thật
trắng, thật mềm. Mọi sự dường như có thể, nếu lão công tước kia vẫn ngồi
trong nhà. Đầu ngón tay anh khều lớp lông ra đến chỗ lớp lông tiếp giáp da thịt
bên dưới. Vai cô ta ấm áp, thơm và hơi ẩm. Anh còn cảm nhận được nhịp đập
bên trong.

Một tiếng động sau lưng anh. Anh xoay người, dao găm trong tay. Mary thét

lên, kéo cánh tay anh. Mũi dao dừng trên áo chẽn của người đàn ông kia, ngay
dưới xương ức. “Được rồi, được rồi,” một giọng Anh điềm đạm, bực tức. “Bỏ
cái đó ra đi.”

“Trời ơi,” Mary nói. “Suýt nữa thì anh đã giết William Stafford.”
Anh đẩy kẻ lạ ra chỗ sáng. Khi thấy mặt anh ta, đến tận lúc thấy rõ hẳn, anh

mới thu lưỡi dao về. Anh không biết Stafford là ai: tên giữ ngựa cho nhân vật
nào chăng? “William, em tưởng anh không đến,” Mary nói.

“Nếu tôi không đến thì có vẻ như cô đã có người thay rồi.”
“Anh không biết phận đàn bà là thế nào đâu! Người ta nghĩ người ta đã có

một người đàn ông để gắn bó rồi, hóa ra lại không có. Anh ta nói anh ta sẽ gặp
ta, rồi anh ta không tới.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.