LÂU ĐÀI SÓI - Trang 411

quyền lực nhà vua hành xử trong nghị viện, và tin vào những vấn đề thuộc về
đức tin... có thể nói những niềm tin của anh ta mềm dẻo linh hoạt, về Lee, anh
tự hỏi liệu anh ta có tin vào Chúa chút nào không - dù điều đó không ngăn anh
ta nhăm nhe chức giám mục. Anh bảo, “Rowland, anh sẽ thu nhận Gregory vào
chỗ anh nhé? Tôi nghĩ Cambridge đã làm hết những gì họ có thể làm cho thằng
bé. Tôi cũng thừa nhận rằng Gregory đã chẳng làm được gì cho Cambridge.”

“Tôi sẽ mang nó lên miền Bắc với tôi,” Rowland nói, “khi nào tôi đi để cãi

cọ với các giám mục phía Bắc. Nó là một cậu bé ngoan, Gregory ấy. Không
phải là nổi trội nhất, nhưng tôi có thể hiểu điều đó. Tuy nhiên chúng ta sẽ làm
cho nó trở nên hữu dụng.”

“Anh không định hướng nó vào giáo hội chứ?” Cranmer hỏi.
“Tôi nói,” Rowland gầm gừ, “chúng ta sẽ biến nó thành người có ích.”
Ở Westminster các thư lại của anh đi ra đi vào, mang tin tức cùng tin đồn và

giấy tờ sổ sách, anh giữ Christophe ở với mình, tiếng là để lo việc quần áo của
anh, nhưng thực sự thì để anh thấy vui vẻ. Anh thấy nhớ tiếng nhạc hằng đêm
ở Tu viện Austin Friars, và những giọng phụ nữ, vọng đến từ các phòng khác.

Anh ở tòa Tháp hầu như suốt các ngày trong tuần, thuyết phục các cai thầu

đốc thúc người của họ làm việc trong mưa và gió lạnh; kiểm tra sổ sách của
người phát lương và làm một bảng kiểm kê mới các món vàng ngọc của nhà
vua. Anh ghé lại chỗ các quản đốc Sở Đúc tiền, yêu cầu kiểm soát tại chỗ trọng
lượng đồng tiền của nhà vua. “Điều tôi muốn làm,” anh bảo, “là làm cho
những đồng tiền Anh của chúng ta đáng tin cậy đến mức thương nhân bên kia
biển không bao giờ phải bận tâm cân đo các đồng tiền đó nữa.”

“Ông có thẩm quyền về việc này không?”
“Tại sao, các anh che giấu cái gì?”
Anh đã viết một báo cáo cho nhà vua, lập bảng thống kê các nguồn lợi tức

hằng năm của ngài, và kê chi tiết cơ quan nào thì trả cái gì. Nó chính xác một
cách đáng nể. Nhà vua đọc đi rồi đọc lại. Ngài lật trang để xem liệu có cái gì
rắc rối hay khó giải thích được ghi ra mặt sau không. Nhưng chẳng có gì ngoài
những thứ mắt ngài đã thấy.

“Đó không phải là những gì mới mẻ,” anh nói, hơi chút phân bua. “Đức cố

hồng y ghi nhớ giữ những chuyện này trong đầu. Thần sẽ tiếp tục ghé lại Sở
Đúc tiền. Nếu bệ hạ vui lòng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.