LÂU ĐÀI SÓI - Trang 414

những người luyện chim ưng giỏi, nên ta bảo anh ta nên đi với anh,
Cromwell.”

Đây là lời hứa hẹn một khoảng thời gian rảnh rỗi hay sao? Nhà vua thong

thả bước đi để họ lại đó. “Không phải vào lúc trời lạnh như thế này,” viên công
sứ nói. “Tôi sẽ không đứng giữa cánh đồng gió rít vào tai, thế thì tôi chết mất.
Khi nào ta mới thấy lại mặt trời?”

“Ồ, khoảng tháng Sáu. Nhưng đến lúc đó thì chim ưng thay lông rồi. Tôi

định cho đàn ưng của tôi bay lại vào tháng Tám, nên nil desperandum

*

, thưa

ông, chúng ta sẽ có trò nào đó để chơi.”

“Anh sẽ không trì hoãn lễ đăng quang này, đúng không?” Bao giờ cũng vậy;

cứ sau vài câu tán chuyện linh tinh, miệng anh ta lại bật ra cái mục đích của sứ
thần. “Bởi vì khi chủ nhân tôi ký kết hiệp ước này, ngài không ngờ Henry sẽ
khoe vị hôn thê của ông ấy cùng cái bụng phình to. Nếu ông ấy giữ kín chuyện
bà ấy, vấn đề hẳn đã khác.”

Anh lắc đầu. Sẽ không có sự trì hoãn nào. Henry tuyên bố ngài có sự hậu

thuẫn của các giám mục, giới quý tộc, các quan tòa, nghị viện và dân chúng.
Lễ đăng quang của Anne sẽ là dịp để ngài chứng tỏ điều đó. “Đừng lo,” anh
nói. “Ngày mai chúng tôi sẽ tiếp đãi sứ thần tòa thánh. Ông sẽ thấy chủ nhân
tôi điều khiển ông ta thế nào.”

Henry từ trên các bức tường gọi xuống chỗ bọn họ, “Lên đây, ngài, xem

toàn cảnh dòng sông của ta.”

“Anh có thắc mắc vì sao tôi run không?” Tay người Pháp nói dữ dội. “Anh

có thắc mắc tại sao tôi run sợ trước ông ấy không? Sông của ta. Thành phố của
ta. Sự cứu rỗi của ta, được cắt may và thêu thùa cho mình ta. Đấng Chúa Anh
vừa vặn cho riêng ta.” Viên công sứ lẩm bẩm chửi thầm rồi đi lên.

Khi sứ thần tòa thánh đến Greenwich, Henry cầm tay ông ta và nói thẳng

rằng các viên cố vấn ngỗ ngược của ngài đã khiến ngài bị dằn vặt thế nào, và
ngài mong ngóng được có lại tình hữu nghị hoàn hảo với giáo hoàng Clement.

Người ta có thể quan sát Henry mỗi ngày suốt cả mười năm mà không bao

giờ thấy gì lặp lại. Hãy chọn bậc quân vương của anh đi: anh ngày càng
ngưỡng mộ Henry hơn. Khi thì ngài có vẻ như không gặp may, khi thì yếu đuối
vô tích sự, lúc lại như đứa trẻ con, có lúc lại thành thạo trong công việc. Khi
thì ngài có vẻ như một nghệ sĩ, trong cái cách ngài lướt con mắt bao quát công

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.