LÂU ĐÀI SÓI - Trang 420

“Tại sao ta lại không?” Mặt Henry đỏ tía. Ngài đứng lên, la hét, nước mắt

giận dữ tuôn trên mặt ngài. “Ta không phải là người đàn ông như bao đàn ông
khác hả? Không hả? Không hả?”

Viên sứ thần của Hoàng đế là một chú chó săn nhỏ gan dạ; nhưng ngay cả

hắn ta khi thấy rằng mình đã khiến một ông vua phát khóc thì cũng phải biết đã
đến lúc rút lui. Trên đường quay ra hắn nói - phủi bụi trên mình, vẻ bối rối tự ti
theo thói quen - “Có một sự phân biệt rạch ròi giữa sự thịnh vượng của đất
nước với sự hưng thịnh của dòng dõi Tudor. Hay là ông không nghĩ như vậy?”

“Vậy anh thích kẻ ứng thí cho ngai vàng nào hơn? Anh ủng hộ Courtenay,

hay Pole?”

“Ông không nên nhạo báng những người thuộc dòng hoàng tộc.” Chapuys

vung tay áo. “Ít nhất bây giờ tôi mới được thông báo chính thức về địa vị của
hoàng hậu, trong khi trước đó tôi chỉ có thể suy diễn từ những cảnh tượng điên
rồ mà tôi chứng kiến... Ông có biết ông đặt cược bao nhiêu không, Cremuel,
vào tấm thân một người đàn bà? Chúng ta hãy hy vọng không có con quỷ nào
lảng vảng gần cô ta, hả?”

Anh nắm lấy cánh tay viên sứ thần, quay phắt anh ta lại. “Con quỷ nào? Nói

xem ý anh là gì.”

“Nếu ông buông tay ra khỏi áo tôi. Cám ơn. Chưa gì ông đã dùng đến lối thô

bạo với thiên hạ rồi, điều đó như người ta nói, cho thấy dòng dõi của ông.” Lời
lẽ hắn ta nghe mạnh bạo, nhưng hắn ta thì run bắn. “Hãy nhìn quanh ông mà
xem lòng tự phụ và ngạo mạn của cô ta xúc phạm đến sự cao quý của ông như
thế nào. Ông cậu của cô ta chẳng còn hào hứng với những thủ đoạn của cô ta.
Những người bạn lâu đời nhất của nhà vua đều đã cáo quan lánh xa triều đình.”

“Cứ chờ đến khi cô ta thụ phong,” anh nói. “Xem họ chạy mà đến.”
Vào ngày 12 tháng Tư, Chủ nhật Phục sinh, Anne xuất hiện cùng nhà vua

trong lễ Trọng, và được dâng lời cầu nguyện cho với tư cách hoàng hậu nước
Anh. Dự luật của anh được thông qua ở nghị viện mới hôm qua; anh chờ đợi
một phần thưởng khiêm tốn, và trước khi đoàn người hoàng gia vào để chấm
dứt tháng ăn chay của họ, nhà vua vẫy anh lại và trao cho anh chức cũ của nam
tước Berners, thượng thư kho bạc. “Berners gợi ý trao anh chức vụ này.”
Henry mỉm cười. Ngài thích cho; như một đứa trẻ, ngài thích đoán trước được
người ta sẽ hài lòng như thế nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.