LÂU ĐÀI SÓI - Trang 428

“Cử người đi giết ông ta. Con sẽ đi.”
“Không, Christophe, ta cần con làm cho mưa tạnh để khỏi hỏng mấy chiếc

mũ của ta.”

“Như thầy muốn,” Christophe nhún vai. “Nhưng con sẽ giết một tay Pole

nào nếu thầy yêu cầu, con sẽ vui vẻ làm.”

Trang viên ở Ampthill, từng được gia cố, có những tòa tháp thông thoáng và

một chòi canh lộng lẫy. Tòa trang viên đứng trên một ngọn đồi trông ra vùng
rừng lân cận; đó là một nơi dễ chịu, loại nhà mà người ta về nghỉ sau một cơn
bệnh để hồi phục sức khỏe. Trang viên được xây bằng tiền kiếm được trong
các cuộc chiến tranh với nước Pháp, vào thời người Anh quen với việc thắng
trận.

Để phù hợp với vị thế mới của Katherine là công chúa thừa kế xứ Wales,

Henry đã thu gọn số người trong cung của bà, nhưng quanh bà vẫn có các cha
cố và cha xưng tội, có các quan lại và mỗi viên quan có đội ngũ thuộc hạ riêng,
có các quản gia và thợ chạm, thầy thuốc, đầu bếp, phụ bếp, các thợ ủ bia, nhạc
công thụ cầm, hạc cầm, người chăn nuôi gia cầm, người làm vườn, giặt giũ,
người bào chế thuốc và một đoàn tùy tùng các nữ tỳ chăm sóc kho trang phục,
các bà hầu phòng cùng các đầy tớ gái của họ. Nhưng khi anh được đưa vào thì
bà gật đầu cho tất cả những người đang đứng hầu lui ra. Không ai báo cho bà
anh sẽ đến, nhưng hẳn là bà có tai mắt trên tuyến đường. Bởi anh thấy bà dửng
dưng diễn trò bận bịu: một cuốn kinh nguyện để trong lòng, vài miếng thêu
dang dở. Anh quỳ trước bà, hất đầu về phía những thứ ấy. “Chắc hẳn, thưa lệnh
bà, chỉ thứ này hoặc thứ kia thôi chứ?”

“Vậy là, hôm nay dùng tiếng Anh luôn hả? Đứng lên đi, Cromwell. Chúng

ta sẽ không phí thời gian, như ở cuộc trao đổi của chúng ta lần trước, lựa chọn
sử dụng ngôn ngữ nào. Bởi lẽ những ngày này anh bận rộn đến thế cơ mà.”

Các nghi thức đã xong, bà nói, “Điều trước hết, ta sẽ không tham dự phiên

tòa của anh tại Dunstable. Đó là lý do anh tìm tới đây, phải không? Ta không
công nhận phiên tòa này. Vụ án của ta là ở Rome, chờ đợi sự lưu tâm của đức
thánh cha.”

“Ngài ấy thật chậm chạp, phải không?” Anh hướng đến bà một nụ cười khó

hiểu.

“Ta sẽ đợi.”
“Nhưng nhà vua mong muốn giải quyết các sự vụ của ngài.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.