LÂU ĐÀI SÓI - Trang 430

về những thực phẩm rẻ tiền nhất mà chúng ta tìm được, thực phẩm thô, thực
phẩm cũ lâu ngày, cá ươn - tên nhà buôn nhỏ nào cũng có được bữa ăn tử tế
hơn con gái của nước Tây Ban Nha. Tiên vương Henry đã không cho ta trở về
với phụ vương ta bởi ngài nói phụ vương ta nợ tiền - ngài kì kèo mặc cả về ta
giống như một mụ buôn thúng bán bưng bán tống cho chúng ta mớ trứng ung.
Ta đặt lòng tin nơi Chúa, ta không tuyệt vọng, nhưng ta đã nếm trải tận cùng
nỗi hổ nhục.”

“Vậy thì sao lệnh bà lại muốn nếm trải lại điều đó?”
Mắt đối mắt. Họ trừng trừng nhìn nhau. “Hãy giả sử,” anh nói, “hạ nhục

chính là tất cả những gì nhà vua nhắm tới.”

“Nói cho rõ ràng ra đi.”
“Nếu lệnh bà bị phát hiện mắc tội mưu phản thì luật pháp sẽ thẳng tay với

lệnh bà, như thể lệnh bà là một thần dân nào đó. Cháu trai của bà đang đe dọa
xâm lăng chúng ta nhân danh bà.”

“Sẽ không có chuyện đó. Không nhân danh ta.”
“Đó là điều tôi nói, thưa lệnh bà.” Anh dịu giọng. “Tôi nói Hoàng đế còn

đang bận bịu với người Thổ, ông ấy không yêu mến người dì của ông ấy - xin
ngài thứ lỗi - đến mức lập ra một đạo quân khác. Nhưng nhiều người lại bảo, ô,
im đi, Cromwell, anh biết cái gì nào? Bọn họ nói chúng ta phải tăng cường
phòng vệ các hải cảng, chúng ta phải chiêu binh, chúng ta phải đặt đất nước
trong tình trạng báo động. Chapuys, như lệnh bà cũng biết, liên tục kích động
Charles phong tỏa các bến cảng của chúng ta và ngăn chặn tịch thu hàng hóa
thương nhân tàu bè buôn bán của chúng ta ở nước ngoài. Hắn ta thúc giục
chiến tranh trong mọi tấu thư gửi về.”

“Ta không biết gì về những điều Chapuys nêu trong các tấu thư của hắn.”
Đó là một lời nói dối đáng kinh ngạc đến mức anh phải thán phục. Nói ra

điều ấy xong, Katherine dường như hụt hơi; bà ngồi rũ xuống ghế, và anh chưa
kịp giúp thì bà đã mệt mỏi gập người cúi nhặt miếng thêu lên; mấy ngón tay bà
sưng phồng, và việc cúi xuống dường như khiến bà như hụt hơi. Bà ngồi lặng
chốc lát, lấy lại thần sắc, và khi cất tiếng trở lại thì bà trầm tĩnh, cân nhắc.
“Thầy Cromwell, ta biết ta đã khiến anh thất vọng. Phải nói là, ta đã khiến đất
nước các người thất vọng, mà bây giờ cũng là đất nước của ta. Nhà vua từng là
người chồng tốt đối với ta, nhưng ta đã không thể làm được cái việc cần thiết
nhất đối với một người vợ. Tuy nhiên, ta đã, ta vẫn là, một người vợ - anh thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.