LÂU ĐÀI SÓI - Trang 445

cô ta phủ phục bụng sát xuống nền đá, giây phút thiêng liêng đó mới nối liền
đứa bé với cơ thể cô ta, cái cơ thể giờ đây nằm thượt ra như một vật tế thần: bộ
ngực phập phồng dưới lớp chăn mỏng, hai bàn chân sưng phồng để trần.

“Lạy Đức Bà,” cô ta nói. “Ông không để phụ nữ nhà Howard yên được à?

So với một người đàn ông xấu xí như ông thì ông rất tự tin đấy. Ta xem ông thế
nào.” Cô ta nhỏm đầu lên. “Đó là màu đỏ thẫm ư? Màu đỏ thẫm nhiều sắc đen
quá đấy. Ông cãi lệnh của ta à?”

“Francis Bryan anh họ của hoàng hậu nói tôi trông như một vết bầm biết đi.”
“Một vết bầm trên nhà nước.” Jane Rochford cười.
“Hoàng hậu kham nổi không?” Anh hỏi: hầu như ngờ vực, hầu như dịu

dàng. “Hoàng hậu trông kiệt sức.”

“Ô, tôi nghĩ cô ta sẽ chịu được.” Không có chút tự hào tình chị em nào trong

giọng của Mary. “Cô ta được sinh ra cho việc này, phải không?”

Jane Rochford: “Nhà vua có dự khán không?”
“Ngài tự hào về hoàng hậu.” Anh nói với Anne, đã nằm lại trên cái bục linh

cữu của mình. “Ngài nói chưa bao giờ thấy lệnh bà đẹp như thế. Ngài gửi lệnh
bà vật này.”

Anne khẽ buột tiếng kêu, một âm thanh rên rỉ, lơ lửng giữa hàm ơn và buồn

chán: “ồ, cái gì, một viên kim cương nữa à?”

“Và một nụ hôn, mà tôi đã nói ngài thân mang đến thì tốt hơn.”
Cô ta không tỏ cử chỉ gì định đón chiếc nhẫn từ tay anh. Một ý muốn gần

như không cưỡng được trong anh, muốn đặt cái nhẫn lên cái bụng bầu kia rồi
bỏ đi. Thay vì thế anh đưa cho cô chị. Anh nói, “Bữa tiệc sẽ đợi lệnh bà, thưa
hoàng hậu. Khi nào lệnh bà cảm thấy khỏe thì hẵng đi.”

Bà hoàng hậu tự gượng ngồi thẳng dậy, thở dốc. “Ta đến bây giờ.” Mary

Howard cúi tới xoa phần dưới lưng cho Anne, bàn tay vụng về, cử động
ngượng ngùng xao xuyến như thể cô bé đang vuốt ve một con chim. “Ôi, tránh
đi,” hoàng hậu vừa tấn phong gắt. Cô ta trông thật ốm yếu. “Tối hôm qua ông
ở đâu? Ta đã cần đến ông. Dân chúng ngoài phố cổ vũ ta. Ta nghe thấy. Mọi
người lại nói dân chúng yêu mến Katherine, nhưng thực ra, đó chỉ là đám phụ
nữ, họ thương hại bà ta. Chúng ta sẽ cho họ thấy vài chuyện tốt đẹp hơn. Họ sẽ
yêu mến ta, khi sinh linh này ra đời.”

Jane Rochford: “Ô, nhưng thưa lệnh bà, họ yêu mến Katherine vì bà ấy là

con gái của hai vị quốc chủ đã được xức dầu. Xin lưu ý điều đó, thưa lệnh bà -

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.