LÂU ĐÀI SÓI - Trang 45

ngang tầm ngài. Henry thích các thuộc hạ của mình trông giống như người em
rể Charles Brandon, một tầm vóc ấn tượng về chiều cao và vai rộng. Cao
không phải là mốt ở hẻm hóc; và dĩ nhiên, cũng không ở Yorkshire.

Anh mỉm cười. Điều anh vẫn nói về Gregory là, ít nhất nó không giống ta

khi ta ở vào tuổi nó; và khi mọi người bảo, hồi ấy anh thế nào? Thì anh bảo, à,
ta quen thọc dao vào người ta. Gregory hẳn sẽ không bao giờ làm chuyện đó;
nên anh không phải lo - hay ít phải lo hơn người ta nghĩ - nếu nó không thực
sự nắm vững các phép biến cách và các phép chia động từ. Khi người ta bảo
anh rằng Gregory không làm được việc gì, anh nói, “Nó còn đang bận lớn.”
Anh hiểu cái nhu cầu được ngủ của cậu; chính anh không bao giờ được ngủ
đẫy giấc, khi Walter đi thình thịch xung quanh, rồi sau khi trốn đi thì anh luôn
trên đường hay trên thuyền, rồi ra trận mạc. Điều người ta không hiểu về quân
đội là sự lãng phí triền miên do ì trệ: anh phải đi sục sạo kiếm cái ăn, anh bị
đưa đi đóng trại ở một nơi đang có nước dâng vì gã chỉ huy điên khùng bảo
như thế, giữa đêm anh đột ngột bị chuyển đến một vị trí sơ hở, do vậy anh
không bao giờ có giấc ngủ đích thực, trang bị của anh thì hỏng hóc, đám pháo
thủ cứ bắn càn, đám cung thủ nếu không say sưa thì cũng bận cầu nguyện, tên
nỏ có lệnh đưa lên nhưng không thấy đâu, và choán hết tâm trí anh là một nỗi
lo lắng cồn cào rằng sự thể sẽ trở nên tồi tệ bởi il principe[quân vương] hay
ông kễnh con nào đó nhận vị trí chỉ huy hôm nay, sẽ khá kém cỏi về đường suy
nghĩ. Anh chỉ đánh trận vài mùa đông rồi vào quân dự bị. Ở Ý, ta luôn có thể
đánh trận vào mùa hè, nếu ta muốn. Nếu ta muốn đi.

“Ngủ à?” Liz nói.
“Không. Nhưng đang mơ màng.”
“Xà phòng xứ Castile đến rồi đấy. Và sách của anh từ Đức gửi về. Nó được

đóng gói như mấy thứ khác. Em suýt đã gửi thằng bé đi rồi.”

Ở Yorkshire, giữa những kẻ bốc mùi lâu không tắm, khoác những tấm da

cừu và toát mồ hôi vì giận dữ, anh đã mơ đến xà phòng Castile.

Lát sau cô hỏi, “Vậy người đàn bà ấy là ai vậy?”

Bàn tay anh, đang để trên bầu ngực trái quen thuộc nhưng đáng yêu của cô,

rụt đi bối rối. “Gì cơ?” Liệu cô có nghĩ anh đã ngủ với người đàn bà nào đó ở
Yorkshire? Anh nằm ngửa và nghĩ xem làm thế nào thuyết phục cô rằng
chuyện không phải như thế; nếu cần anh sẽ đưa cô tới đó, cô sẽ thấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.