LÂU ĐÀI SÓI - Trang 494

Magdalene. Tôi gợi ý bọn họ hãy gửi nhà vua một món quà bằng tiền mặt, ba
trăm bảng sẽ làm ngài vui lòng. Dọn sạch tu viện Giáo hội Công giáo và toàn
bộ giáo phận. Warham đã làm tổng giám mục suốt ba mươi năm, gia đình lão
cố thủ vững chắc ở đó, gã con hoang của lão ta là phó giáo chủ, vậy hãy cầm
thêm cây chổi tới chỗ bọn họ. Đưa người của mình vào: những giáo sĩ ủ dột
vùng Đông Midlands của anh, vốn sinh trưởng dưới những vòm trời tỉnh táo.”

Có gì đó ở bên dưới bàn làm việc của anh, dưới bàn chân anh, mà bản chất

của nó anh tránh nghĩ đến. Anh đẩy ghế tựa lui; đấy là nửa con chuột chù, một
món quà Marlinspike mang đến. Anh nhặt nó lên và nghĩ đến Henry Wyatt, ăn
chuột bọ trong xà lim. Anh nghĩ đến đức hồng y, rực rỡ tại Đại học Hồng y.
Anh ném xác chuột vào lò lửa. Cái xác kêu xèo xèo và rúm lại, xương tan theo
những tiếng lốp bốp khô khốc. Anh cầm bút lên và viết cho Cranmer, “hãy dẹp
hết những người Oxford ở địa phận của anh, và đưa những người của
Cambridge mà chúng ta biết vào.”

Anh viết cho con trai, “về nhà đi và ăn mừng năm mới cùng chúng ta.”

Tháng Mười hai: dáng vẻ xương xương cứng đờ, một lớp sáng xanh từ tuyết
đằng sau bà hắt lên, Margaret Pole trông như vừa bước ra từ một khung cửa sổ
nhà thờ, những mảnh kính lả tả từ áo dài rơi xuống; thực ra, những thứ lấp lánh
đó là kim cương. Anh đã làm cho bà phải đến gặp anh, bà bá tước, nên lúc này
đây bà đang nhìn anh từ dưới đôi mi sùm sụp, cái nhìn xuôi xuống theo sống
mũi dài của nhà Plantagenet, và lời chào hỏi của bà, tươi như ánh băng, bay
vào phòng, “Cromwell.” Chỉ có thế.

Bà ta nói ngay vào việc. “Công chúa Mary. Vì sao cô ấy phải rời bỏ ngôi

nhà ở Essex?”

“Ngài Rochford muốn dùng nhà ấy. Đó là vùng săn bắn thuận lợi, bà thấy

đấy. Mary sẽ ở với các chị em hoàng tộc, tại Hatfield. Cô ấy sẽ không cần đến
đám người theo hầu ở đó.”

“Tôi ngỏ lời giữ địa vị của mình trong đoàn gia nhân của công chúa bằng chi

phí của tôi. Anh không thể ngăn cản tôi hầu hạ cô ấy.”

Thử mà xem. “Tôi chỉ là người thừa hành những ý nguyện của nhà vua, và

tôi cho rằng bà cũng như tôi nóng lòng thực hiện các ý nguyện đó.”

“Đây là các ý nguyện của bà thiếp. Công chúa và tôi, chúng tôi không tin

rằng đấy là những ý nguyện của chính nhà vua.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.