LÂU ĐÀI SÓI - Trang 508

“Dọa tiêu diệt.” Anh ta ôm nắm đấm tay nọ vào tay kia. “Tôi không để tâm

chuyện đó.”

“Nhưng anh nên để tâm đấy. Winchester là một người quyền thế và nếu anh

ta nói sẽ hủy hoại anh thì tức là anh ta có ý định đó thật.”

“Ông ta gọi tôi là kẻ bất trung. Ông ta nói trong khi còn ở nước ngoài lẽ ra

tôi phải để ý các quyền lợi của ông ta, thay vì quyền lợi của thầy.”

“Ta hiểu là, anh phục vụ thái sư, bất kỳ ai đang làm việc với tư cách ấy. Nếu

ta,” anh lưỡng lự, “nếu - Wriothesley, ta đưa anh một đề nghị đây, nếu ta được
xác nhận làm chức vị này, ta sẽ đưa anh vào làm ở Phòng Chưởng ấn.”

“Tôi sẽ là thư ký chính chứ?” Anh thấy Gọi-Tôi-Là đang nâng giá.
“Vậy thì bây giờ, hãy đến chỗ Gardiner, xin lỗi anh ta, và làm cho anh ta đưa

anh một đề nghị tốt hơn. Đừng cam kết gì.”

Gương mặt lộ vẻ lo lắng, Gọi-Tôi-Là còn đứng đó chưa đi. “Đi đi, chàng

trai.” Anh vơ chiếc áo khoác ấn lại cho anh ta. “Gardiner vẫn còn là thái sư.
Anh ta có thể lấy lại các ấn tín. Chỉ cần bảo, anh ta phải tự mình đến đây mà
lấy.”

Gọi-Tôi-Là cười. Anh ta xoa tay lên trán, choáng váng, như thể vừa qua một

trận chiến. Anh ta choàng áo khoác lên người. “Chúng ta không có hy vọng,
phải không?”

Những kẻ nghiện đấu đá. Những con sói cắn nhau quanh một xác chết.

Những con sư tử tranh giành các tín hữu Cơ Đốc.

Nhà vua cho gọi anh vào, cùng Gardiner, để bàn bạc dự luật anh định trình
nghị viện về việc đảm bảo quyền kế vị cho con cái của Anne. Hoàng hậu cũng
có mặt; nhiều quý ông, anh nghĩ, còn ít được gặp vợ hơn so với nhà vua. Ngài
cưỡi ngựa, Anne cũng cưỡi ngựa. Ngài đi săn, Anne đi săn. Cô ta giao du với
các bạn bè của ngài, biến họ thành bạn mình.

Cô ta có thói quen đọc qua vai nhà vua; lúc này cô ta đang làm như vậy, bàn

tay thăm dò luồn qua thân hình đồ sộ mặc đồ lụa của ngài, xuyên qua các lớp
trang phục, để một móng tay nhỏ nhắn mắc vào dưới lớp cổ áo thêu của ngài,
và cô ta nâng nếp vải đó lên chỉ một đoạn, chỉ vừa lộ một khoảnh nhỏ làn da
hoàng tộc nhợt nhạt; bàn tay to lớn của Henry tìm đến ấp ủ bàn tay hoàng hậu,
trong một cử động mơ màng, lãng đãng, như thể chỉ có hai người họ với nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.