LÂU ĐÀI SÓI - Trang 560

nghĩ mình đã chết - vẫn còn là niềm sung sướng nếu so với chuyện đó. Các thị
trưởng đã bị đẩy ra khỏi hội đồng, bọn trộm cướp và kẻ điên khùng chiếm chỗ
của họ, tuyên cáo thời tận thế đã đến và tất cả phải được rửa tội lại. Những thị
dân bất đồng chính kiến bị xua đuổi ra bên ngoài tường thành, trần truồng, bỏ
mạng trong tuyết lạnh. Giờ đây thành phố bị chính ông hoàng giám mục của nó
bao vây, với ý định giam cho những kẻ ở trong chết đói. Bên kháng cự, người
ta kể, hầu hết là phụ nữ và trẻ em bị bỏ lại; bọn họ ngày đêm khiếp sợ vì một
người thợ may tên gọi Bockelson, kẻ tự phong là vua của Jerusalem. Có tin
đồn bạn bè của Bockelson đã thiết lập chế độ đa thê, như kinh Cựu Ước đã
nêu, và một số phụ nữ đã thà chịu treo cổ hay dìm chết còn hơn bị đưa ra hãm
hiếp dưới cái mạo nhận là luật của Abraham. Những nhà tiên tri này tham gia
các vụ cướp giữa ban ngày, nhân danh cái gọi là tập hợp tài sản làm của chung.
Nghe nói chúng chiếm giữ nhà của người giàu, đốt thư từ giấy tờ của họ, rạch
nát tranh của họ, lau sàn nhà bằng các tấm thêu tinh xảo, xé vụn các chứng từ
sở hữu, để cho thời đại cũ không bao giờ có thể quay lại.

“Utopia,” anh nói, “không phải sao?”
“Tôi nghe nói bọn họ đốt sách của thư viện thành phố. Erasmus đã đi theo

ngọn lửa. Cái loại quỷ quái nào mà đốt cả Erasmus phong nhã? Nhưng không
còn nghi ngờ gì, không còn nghi ngờ gì,” More gật đầu, “Münster sẽ được vãn
hồi trật tự. Philip vương công xứ Hesse, bạn của Luther, tôi không nghi ngờ gì
ông ta sẽ cho tay giám mục tử tế mượn súng đại bác và pháo thủ, và thế là một
kẻ dị giáo sẽ hạ một kẻ dị giáo khác. Anh em đồng đạo sa vào cắn xé lẫn nhau,
anh thấy không? Như những con chó dại lòng thòng dớt dãi chạy trên phố, cắn
rách ruột nhau ra khi gặp nhau.”

“Tôi nói ông nghe Münster sẽ chấm dứt thế nào. Một người trong thành sẽ

giao nộp thành phố.”

“Anh nghĩ thế à? Anh trông như thể sẽ đề nghị tôi cá cược. Nhưng này, tôi

chưa bao giờ giống một con bạc lắm đâu. Và bây giờ nhà vua cầm hết tiền của
tôi rồi.”

“Một gã kiểu đó, một thợ may, ngoi lên một hoặc hai tháng...”
“Một gã buôn len, một đứa con trai thợ rèn, anh ta ngoi lên một hay hai

năm...”

Anh đứng dậy, cầm mũ lên: len đen, lót da cừu. Mắt More ánh lên, a, trông

kìa, tôi làm anh bỏ chạy. Giờ đây ông ta lẩm nhẩm, như thể đây là một bữa tối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.