LÂU ĐÀI SÓI - Trang 586

Khi thưởng thức xong bữa tối nhà vua ngồi cạnh anh và nhẹ nhàng nói về

mình. Tiết trời tháng Tư, trong mát và mưa rào, khiến tâm trí ngài sống lại
ngày vua cha băng hà. Ngài nói về thời thơ ấu: “ta sống trong cung điện
Eltham, ta có một tên hề gọi là Ngỗng. Khi ta lên bảy loạn quân Cornwall kéo
đến, do một người khổng lồ dẫn đầu, ngươi còn nhớ việc đó không? Vua cha
đưa ta vào Tháp cho an toàn. Ta nói, hãy để con ra, con muốn chiến đấu! Ta
không sợ hãi một tên khổng lồ đến từ phía Tây, nhưng ta sợ bà nội Margaret
Beaufort, vì gương mặt bà giống như một cái đầu chết, và nắm tay bà trên cổ
tay ta như nắm tay của một bộ xương.”

“Khi chúng ta còn trẻ,” ngài nói, “chúng ta luôn luôn được bảo, bà nội các

con đã sinh ra đức vua cha các con từ lúc bà còn là một sinh linh nhỏ bé mười
ba tuổi. Quá khứ của bà như một thanh kiếm bà treo trên đầu chúng ta. Gì thế,
Henry, cháu cười trong Mùa Chay à? Xem nào, ta, hơn cháu bây giờ chỉ mấy
tuổi, đã sinh ra Tudor? Gì thế, Henry, cháu đang khiêu vũ à, gì thế, Henry, cháu
đang chơi bóng à? Cuộc đời bà toàn là bổn phận. Bà nuôi mười hai người ăn
mày trong nhà bà ở Woking và một lần bà sai ta quỳ xuống bên một cái chậu
và rửa những bàn chân vàng vọt của chúng, bà sung sướng vì ta đã không hất
chậu vào bọn chúng. Bà thường bắt đầu cầu nguyện mỗi buổi sáng vào lúc năm
giờ. Khi bà quỳ ở bàn thờ riêng, bà ré lên vì đầu gối bị đau. Và bất cứ khi nào
có lễ lạt, đám cưới hay đám đầy tháng thôi nôi sinh nhật, một cuộc giải trí hay
một cuộc vui tình cờ, ngươi có biết bà làm gì không? Lần nào cũng thế? Không
sót? Bà khóc than.”

Và với bà, thái tử Arthur là tất cả. Là ánh sáng chiếu soi cho bà, là vị thánh

nhún nhường của bà. “Khi thay vì anh ấy mà ta trở thành vua, bà ngã bệnh và
chết vì không hài lòng. Và lúc hấp hối trên giường, ngươi có biết bà nói gì với
ta không?” Henry khịt mũi. “Hãy vâng lời giám mục Fisher trong mọi chuyện!
Đáng buồn bà đã không bảo Fisher tuân lệnh ta!”

Khi nhà vua cùng các nội thị đã ra về, Johane đến ngồi với anh. Họ chuyện

trò khe khẽ; dù mọi thứ họ nói thì ai nghe cũng chả sao. “Tốt, mọi việc suôn sẻ
rồi.”

“Chúng ta phải cho nhà bếp một món quà.”
“Cả nhà đều làm tốt. Em rất vui được thấy ngài.”
“Ngài là những gì em hy vọng à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.